Tác giả: Nhất Chích Trùng
Edit: Trần Hướng Nam
Hai ngày sau, phi thuyền cũng đến Tinh cầu Tháp Ba Tháp Ba.
Là người sáng lập ra Bố lỗ sĩ, chuyện cha Andy trở về đương nhiên Andy
công tước phải chuẩn bị nghi thức hoan nghênh thật hoa lệ long trọng, tỷ như: Thảm đỏ, binh nhì mặc áo giáp và các khách quý ăn mặc sang trọng.
Nhìn kiểu cách như vậy, thật giống như quốc vương sắp giá lâm vậy.
Vì thế, khi Tiên Đậu bước xuống, toàn thân bĩ khí rất nhanh trở thành mục
tiêu khiến mọi người nhìn chăm chú, thành công kích thích Andy công
tước.... À không, nói đúng hơn là kích thích thần kinh thị giác của một
đám lão bất tử quý tộc Ma cà rồng mới đúng, cho bọn họ một ấn tượng khắc sâu.
Cho dù như thế cũng không ai dám tỏ vẻ khinh mạn, bởi vì
Tiên Đậu chính là tiểu công chúa thân phận cao quý duy nhất của gia tộc
Bố lỗ sĩ. Không nể mặt Tiên Đậu chẳng khác nào đang khiêu chiến gia tộc
Bố lỗ sĩ. Hậu quả sẽ rất thê thảm. Thứ hai, tuy cả người Tiên Đậu toát
ra vẻ không kềm chế được, nhưng mỗi khi đôi mắt màu đen ấy bình tĩnh
nhìn xem từng người, trong ánh mắt luôn ẩn chứa sự cao quý khiến mọi
người cúi đầu.
Tiên Đậu im lặng đánh giá vị anh trai Andy công
tước của mình một chút, hắn có thân hình cao lớn của người phương Tây,
đôi mắt lam mê hồn và viền môi cong gợi cảm, nhìn là muốn hôn! Tiên Đậu
muốn thử cảm giác hôn môi với hắn, mùi vị nhất định sẽ rất ngon... Đôi
mắt Tiên Đậu mắt hơi nheo lại, phảng phất như đang nhấm nháp mỹ vị.
Lúc này, lão cha đã đi đến trước mặt Andy công tước, Tiên Đậu đứng phía sau ông, điều chỉnh tầm mắt 45 độ, bình tĩnh nhìn Andy công tước.
Ánh mắt
mang theo cảm giác xâm lược, vô lễ nhìn quét qua khắp nơi, người nào bị
cô nhìn như vậy đều có thể cảm nhận được. Đến khi tầm mắt Tiên Đậu dừng
thật lâu ở nơi giữa hai chân hắn, mới thành công khiến Andy công tước
nhìn kỹ cô.
Có điều, trong mắt hắn chỉ có nghiêm túc và không đồng ý.
Được Andy công tước chú ý, Tiên Đậu mới chậm rãi nâng mí mắt nở một nụ cười
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!