Chương 44: (Vô Đề)

án xong hoa giấy, hai người lại đi treo đèn lồng.

Quý Nhượng trước giờ chưa từng treo, đến gỡ hai đèn lồng hợp lại cũng không biết. Thích Ánh cười trộm, sau đó hai bàn tay nhỏ giữ đầu giữ đuôi, từ khúc giữa hợp lại dựng lên lồng đèn đỏ như dựng ô lên vậy.

Cô đặt bóng đèn vào, dây điện thật dài đủ để cắm vào ổ điện, sau đó cùng Quý Nhượng mỗi người ôm một cái treo lên ban công.

Quý Nhượng vừa mở đèn, liền nhìn thấy quần lót của mình đang phất phơ ngoài ban công, mặt anh liền biến sắc, anh vội vàng tắt đèn, sau đó đẩy Thích Ánh về phòng khách.

Thích Ánh nghi hoặc nhìn anh.

Quý Nhượng lắp bắp:

"Tôi… Tôi ăn bánh chẻo có hơi khát nước, cậu vào phòng bếp giúp tôi đun một chút đi."

Thích Ánh không nghi ngờ, ngoan ngoãn đi vào.

Anh vội lấy quần lót xuống, lén lút như ăn trộm ném vào trong phòng ngủ.

Thích Ánh rất nhanh liền ra ngoài, cô rất thích cách trang trí của những năm gần đây. Bảo Quý Nhượng đem ghế ra ngoài ban công, cô leo lên treo. Quý Nhượng đứng dưới cầm dây điện đợi cô treo xong ổ cắm.

Ánh sáng đỏ lập tức ngập tràn ban công, trong nhà lạnh lẽo dường như bỗng trở nên ấm áp. Lúc gió thổi đến đèn lồng hơi lay lay, lúc lắc đung đưa, trông rất vui mắt.

Đôi liễng được viết bằng giấy đỏ, chữ đen viền vàng, trên đó viết câu:

"Thuận buồm xuôi gió cát tinh đến, vạn sự như ý phúc lâm môn"*, Quý Nhượng cảm thấy câu đối này rất phù hợp.

(* Nguyên văn  ,:

Nhất phâm phong thuận cát tinh đáo, vạn sự như ý phúc lâm môn)

Cô không phải chính là tiểu cát tinh của anh hay sao.

Sau khi treo hết tất cả những thứ cô mua lên, trong nhà rốt cuộc cũng có chút hương vị tết. Chương trình đêm xuân đã kết thúc, bên ngoài liên tục có người đốt pháo. Cô cầm hộp pháo nhỏ, bảo anh thắp lên giúp cô.

Quý Nhượng sờ túi quần, đột nhiên nhớ ra mình đã cai thuốc rồi.

Anh giúp cô quấn lại khăn quàng cổ:

"Xuống lầu chơi đi, sẵn tiện mua bật lửa."

Thích Ánh hưng phấn gật đầu.

Siêu thị nhỏ dưới lầu sớm đã đóng cửa, một chiếc xe taxi dừng bên đường, tài xế nhiệt tình gọi họ:

"Chúc mừng năm mới, ngồi xe không?"

Quý Nhượng cười:

"Năm mới vui vẻ, không ngồi đâu. Chúng tôi đang tìm siêu thị gần đây."

Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật

- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Tài xế nói: "Không còn đâu, gần đây đều đóng cửa cả rồi. Hai cháu không đi công viện trò chơi sao? Vừa rồi vài chuyến của chú đều là đến đó cả, tối nay chỗ đó mở cả đêm, còn có tiết mục.

Quý Nhượng vốn muốn từ chối, góc áo anh lại bị kéo kéo.

Thích Ánh ngẩng gương mặt nhỏ lên, trong tay cầm hộp pháo nhỏ, đôi mắt sáng lấp lánh viết đầy chữ Muốn đi!

Anh phì cười, nói với tài xế:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!