Chương 29: (Vô Đề)

Đám người Khuất Đại Tráng trước giờ chưa từng mong đợi đi học như thế.

Hai ngày cuối tuần! Cả hai ngày cuối tuần! Đều bị đại ca giam trong phòng, ép nghe giảng, ngồi làm đề thi thử! Bọn họ đã nhiều năm không cảm thấy sự đáng sợ của tự học, còn không dám phản kháng, thật sự là nghi ngờ đời người mà.

Nghỉ học là dày vò, đi học mới được giải thoát.

Nhưng nói sao đi nữa, mơ mộng hão huyền là vì còn trẻ người non dạ. Thứ hai vừa vào trường, tiết tự học còn chưa bắt đầu, cả đám người đã bị Quý Nhượng xách đến phòng làm việc của Lưu Nghiêu, đăng ký ba môn phụ.

Lưu Nghiêu sắp bị sự đột ngột hối cải, phấn đấu tiến lên trước của đám người này mà cảm động suýt khóc. Anh ta đưa đôi tay run rẩy, xoa đầu từng người, vô cùng vui mừng,

"Đều là trẻ ngoan, trẻ ngoan."

Lần sau là thi giữa kì rồi, điểm trung bình của lớp 11/9 nhất định sẽ không đứng bét khối nữa!

Khuất Đại Tráng chảy xuống giọt nước mắt hối hận ban đầu không nên làm thế.

Cửa sắt này, song sắt này, xiềng xích này...

Hic...

Giờ tự học kết thúc, cả trường đến sân thể dục chào cờ. Tuần này người kéo cờ là Ngô Duệ, ưỡn ngực ngẩng cao đầu, đứng ở đầu hàng, nếu như tháo mắt kính, mặc quân trang, trông vẫn khá ra dáng.

Bây giờ Khuất Đại Tráng vừa nhìn thấy cậu liền nảy sinh ra tâm lý sợ hãi:

"Bây giờ tao nhìn thấy học sinh nhất khối liền có cảm giác như hồi trước nhìn thấy thầy toán vậy."

Lưu Hải Dương:

"Ai mà không bị chứ..."

Hai người giận dỗi quay đầu, nhìn trộm người khởi xướng.

Người khởi xướng đang nghiêng người, hai tay bỏ vào túi, dáng vẻ lười nhác không đứng đắn, đang nhìn về hướng lớp 11/2. Không biết nhìn thấy gì, còn nhếch môi cười.

Khuất Đại Tráng:

"Tao muốn soán ngôi quá."

Lưu Hải Dương: Tao ủng hộ mày.

Kết thúc buổi lễ chào cờ, giám thị cầm mic đứng trên bục nói. Quý Nhượng tuần rồi không gây chuyện, Nhất Trung sóng yên biển lặng, bước báo cáo phê bình cũng có thể lược đi.

Giám thị rất vui mừng, thời gian còn lại đều dùng để tuyên bố một chuyện lớn: "Từ thứ hai tuần này, trường chúng ta sẽ cùng trường Thất Trung của Yến Thành tiến hành buổi giao lưu. Tuần trước, chúng ta đã từ trong các lớp khối 11 chọn ra mười bạn học đến Yến Thành.

Tuần này, mười bạn học sinh của Thất Trung Yến Thành sẽ đến trường chúng ta, cùng học chung với mọi người. Hi vọng học sinh trường ta cùng học sinh của Thất Trung có thể vui vẻ tiếp xúc với nhau, học hỏi lẫn nhau, cùng nhau tiến bộ!

"Khuất Đại Tráng đang chán chường lúc này mới hưng phấn hỏi:"Yến Thành? Xa lắm đó! Ngồi máy bay cũng ba tiếng chăng? Người đến là nam hay nữ nhỉ, có xinh không, học ở lớp nào?

Lớp chúng ta có không?"

Đa số học sinh bên dưới cũng giống như phản ứng của cậu vậy, sân thể dục lập tức ầm ĩ hẳn, giám thị quát vài lần im lặng mới có thể kiềm lại sự nhiệt tình hóng hớt của học sinh.

Nhạc Lê hận không mang theo di động, không thể chia sẻ chuyện này ngay cho Thích Ánh.

Cô nàng rất nhanh liền từ chỗ lớp trưởng Trần Mộng Khiết nghe được tin:

"Lớp 11/1 có ba bạn, lớp chúng ta có một bạn, lớp 11/3 có hai bạn, lớp 11/4 một bạn, lớp 11/5 có hai bạn."

Nhạc Lê mặc kệ vẫn đang tập hợp, sát lên phía trước hỏi: Là nam hay nữ vậy?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!