Chương 24: (Vô Đề)

- À ! CHo chúng tôi..........

- Còn tôi là.......

Cả đám cứ thi nhau kêu đồ ăn một cách khí thế vô cùng. Nhưng họ đâu biết rằng bầu trời bên ngoài mây xám đang giăng phủ ...

Thức ăn được đem ra chật cả bàn. Nào là gà quay , nào là gan ngỗng,....... cả đống thức ăn đủ màu sắc kích thức vị giác của mọi người. Tám người , mười sáu con mắt dán chặt vào đó và chuẩn bị....... thủ tiêu nó đi . Nhưng.... ông trời dường như còn muốn trêu chọc họ hay sao mà......

- KHÁCH SẠN CÁC NGƯỜI LÀM ĂN CÁI KIỂU GÌ VẬY HẢ? CÓ MỘT ĐỨA CON NÍT MÀ CŨNG TRÔNG KO XONG ?

Tiếng hét vang dội làm thu hút ánh mắt của tất cả mọi người và trong đó cũng có mí anh chị nhà ta ( chùm nhiều chuyện muh ). Cả đám đưa mắt nhìn nhau ngơ ngác

- Người ta thường nói " trời đánh còn tránh bữa ăn " vậy mà....

Mike mặt mày như bánh bao chiều nói với giọng ỉu xìu. Bụng cả đám đang mạnh bạo " biểu tình " vậy mà...... thức ăn ngon dưng tới miệng mà ko tài nào ăn được. Đúng là trêu ngươi mà!

Tám người ngừng dao nỉa để " xem xét sự tình ". Một người đàn ông người Nhật tuổi cũng ngoài năm mươi mặt mày hầm hầm đứng quát cô nhân viên trong khách sạn

- Tôi đã nói tôi bạn đi họp ko có thời gian chăm sóc con gái tôi. Các người đã mạnh miệng nói là sẽ trông nom nó dùm tôi . Vậy giờ nó ở đâu hả?

- Tôi..... tôi...... thật.. xin lỗi ngài

- cô nhân viên chỉ biết đứng nói có một câu xin lỗi mà thôi.

- Tôi ko cần biết! Tôi đã giao con gái tôi cho các người giữ hộ vậy mà các người để con bé đi mất . Đó là lỗi của khách sạn các người. Bằng mọi giá phải tìm ra nó cho tôi. Nếu ko..... đứng trách tôi làm lớn chuyện này ra !

- ông ta tức tối quát mà ko biết rằng những lời ông nói nảy giờ cô nhân viên chẳng hiểu gì cả ( người ta chỉ biết cóa tiếng Anh thui muh )

- Nè ! Ông ta nói cái gì vậy?

- cô nhân viên liếc mắt nhìn mấy người bạn mình thầm hỏi

Từ xa, ông giám đốc ba giò bốn cẳng chạy thục mạng đến. Ông ta thở hổn hển nói . Nhưng ko phải bằng tiếng Nhật mà là tiếng Anh( hixhixhix đúng là ông nói gà ông nói vịt mà )

- Chúng tôi thành..... thành thât xin lỗi ông. Nhưng .... tôi nghĩ chuyện này nếu đổ lỗi cho nhân viên chúng tôi ko thì hình như ko công bằng cho lắm!

- Ông ta đang nói cái gì thế?

- ông khách người Nhật bực mình hỏi

- Nhân viên chúng tôi cũng ko muốn có chuyện này xảy ra đâu! Còn về cô bé ! Chúng tôi thật ko nghĩ cô bé trốn đi ra ngoài

- ông GĐ vẫn nói thiên thu bất tận mà ko biết ông khách người Nhật chẳng hiểu gì cả

- TRỜI ƠI ! CÓ AI CÓ THỂ PHIÊN DỊCH DÙM TÔI KO? CHẲNG LẼ NGUYÊN CÁI KHÁCH SẠN NÀY KO MỘT AI BIẾT TIẾNG NHẬT HAY SAO?

Ông ta điên tiết lên quát. Một phần vì mất con đã làm máu ông ta dồn lên tim rồi. Bây giờ lại thêm bất đồng ngôn ngữ nữa hỏi ko phát khùng lên mới lạ

Còn mấy anh chị nhà ta ngồi đó ôm bụng cười ngặt nghẽo. Họ cười đến chảy nước mắt, đau cả bụng mà cũng ko nín nổi

- hahaha... hixhixhixhix trời ơi... hixhixhix mắc cười quá chịu ko nổi

- Matt vừa ôm bụng cười vừa dùng tay đập đập bàn

- Hí hí hí hí..... đúng là lần này.... hixhixhix... ông GĐ của chúng ta phải đau đầu đây..... hahahaha. Đúng là chuyện vui về ngôn ngữ thứ hai trong ngày mà

- Danson cũng ôm bụng cười ha hả nhìn Mike

- Các anh nín đi có được ko? Người ta mất con đã buồn lắm rồi còn gặp các anh nữa ........

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!