Sự thật nhiều lúc làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ , ba Nhã Trúc mất sớm nên mẹ cô phải vừa làm cha vừa làm mẹ đi làm mọi viêc để kiếm tiền nuôi sống hai chị em cô .
Rồi có một ngày , cái ngày làm thay đổi toàn bộ cuộc đời của ba mẹ con cô là khi mẹ cô quen với một người đàn ông khác kể từ ngày ba cô mất đi. Chẳng bao lâu mẹ cô tái hôn với người đàn ông đó , người ta thường nói " ở lâu mới biết lòng người" quả thật ko sai.
Ban đầu khi đến với mẹ cô ông ta là một người đàn ông tốt về mọi mặt nhưng khi đã trở thành người nhà với ông ta thì ba mẹ con cô mới vỡ lẽ ra ông ta chẵng những ko tốt mà suốt ngày rượu chè , cờ bạc be bét.
Cứ ngỡ ông ta sẽ mang lại hạnh phúc ẹ cô nhưng đằng này mẹ cô còn phải làm việc gấp mấy lần hồi đó để có tiền nuôi ông ta , nhìn mẹ càng ngày càng héo hon Nhã Trúc thương mẹ lắm nhưng cô ko biết làm cách nào giúp mẹ cả vì lúc đó cô và em gái còn quá nhỏ .
Cho đến một ngày mẹ cô sức cùng lực kiệt rồi ra đi vĩnh viễn để lại hai chị em cô trên cõi đời này . Sau khi tốt nghiệp trung học do ko chịu nỗi những lời sĩ vả của bố dượng nên cô đành thôi học và đi xin việc làm .
Có nhiều người bảo rằng " Tại sao hai chị em cô ko bỏ đi mà cứ phải sống như vậy?
"đâu phải cô ko nghĩ tới chuyện đó đâu nhưng bây giờ trời đất rộng lớn biết đi đâu về đâu? Chính vì thế mà hai chị em cô nhịn nhục chịu đựng . Đến một ngày sau khi đi làm về đang chuẩn bị cho bữa tối thì cô nghe tiếng đập đồ ngoài phòng khách , bố dượng cô lại say sưa trở về xin tiền cô. Nhưng lần này cô lại nói với ông là" dượng hãy tự đi tìm việc làm đi đừng như thế nữa , uống rược với bài bạc đâu phải là một việc tốt gì đâu, tiền này còn để đi chợ nữa lần trước lãnh lương con có đưa cho dượng một ít rồi mà" .
Không xin được tiền mà còn bị dạy đời lão ta nổi điên lên dùng roi da quất vào người cô túi bụi . Mặc cho cô van xin cỡ nào ông ta cũng ko dùng tay mà còn ra tay ác độc hơn , chịu ko nổi nên cô mới xô lão ta ngã rồi chạy ra đường .
Trong lúc này mọi vật trưốc mắt cô quay vòng vòng như chong chóng bỗng nhiên cô thấy có một thứ ánh sáng chiếu vào mắt mình rồi cô ngất đi ko còn biết gì nữa. Sau khi tỉnh dậy cô đạ thấy mình đang ở trong một căn phòng y như phòng của một cô công chúa , xung quanh toàn là một màu trắng tinh khiết.
Đó là cuộc gặp gỡ ngoài ý muốn của cô và Ken.
- Rồi sau đó thì sao?
- Ariel nôn nóng hỏi
Sau sự việc lần đó Ken vì tội nghiệp cô nên đã nhận cô vào giúp việc nhà dùm mình , nhờ những lời động viên của Ken nên cô đã cùng em gái mình dọn ra ngoài ở.
Từ đó Nhã Trúc làm người giúp việc cho Ken đến nay cũng mấy tháng rồi.
Nghe xong câu chuyện Nana lấy chiếc máy quay phim trong túi ra mở lên ọi người xem rồii nhìn Nhã Trúc hỏi:
- Chuyện này là sao?
Nếu tôi đem cuốn băng này giao cho cảnh sát thì cô nghĩ mọi việc sẽ như thế nào?
Nhã Trúc sợ hãi nói mà ko còn mặt mũi nào nhìn Ken: Xin lỗi em ko cố ý đâu , em xin anh Ken à nếu em ko làm vậy thì em gái của em sẽ gặp nguy hiểm , anh hãy hiểu cho em.
- Thật ra sao em phải làm vậy hả? việc đến nước này mà em định che dấu nữa sao?
-Ken nghiêm nghị nhìn Nhã Trúc
- Mấy hôm trước ông ta có đến tìm em , ông ta hiện đang thiếu nợ người ta ông ta nói nếu em ko đưa tiền cho ổng, ổng sẽ cho người bắt em gái em ra tiếp khách . Em đã nghĩ hết mọi cách rồi nhưng ko còn con đường nào nên em mới làm như vậy thôi.
Em xin anh , xin anh đừng bắt em đến cảnh sát
- Nhã Trúc vừa nói mà nước mắt rưng rưng
Ken thấy vậy cũng ko biết nên xử thế nào cho phải đành lên tiếng nói:
- Trộm là do ba đứa bắt , nấy đứa muốn xử sao thì tùy anh ko có ý kiến
Ba cô gái vô cùng ngạc nhiên về quyết định của ông anh mình , họ nhìn nhau ko biết làm thế nào cho phải thì ngay lúc đó Rannie lên tiếng hỏi :
- Bố dượng cô thiếu nợ người ta bao nhiêu?
Nhã Trúc bất ngờ trước câu hỏi của Rannie nhưng cũng e dè trả lời: tổng cộng là 4 triệu đài tệ.
Nghe được câu trả lời từ Nhã Trúc Rannie, Ariel và Nana cùng nhau im lặng ko ai nói lời nào cả. Thấy thế Nhã Trúc mới bạo gan đánh tiếng trước : tôi biết con số đó ko phải là con số nhỏ nhưng... Chưa kịp nói hết câu thì đã nghe tiếng xe cảnh sát đã đến , mặt Nhã Trúc bây giờ tái xanh như tàu lá chuối , tay chân bủn rủn ko nói nên lời.
- Bộ mấy đứa báo cảnh sát đó hả?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!