Nghe cô nhắc đến ba cô nàng kia các chàng cuống lên lắc mạnh vai cô hỏi:
- Họ sao rùi hả?
- Họ.. họ bị một đám người mặc đồ đen lôi đi òi
- Joe thở hổn hển nói
Vừa dứt lời, ba anh phóng như điên ra cổng trường. Mắt dáo dát tìm kiếm khắp nơi mà hem thấy. Các anh vội vàng phóng xe về nhà các cô xem thử.
Còn ba cô sau khi bị bắt lên xe thì được đưa đến một nơi... Tên xe các cô la lối ỏm tỏi:
- Thả tui ra nhanh lên !
- Nana quát
- Các người là ai hả? Thả ta ra nếu ko ta cắn cho chết lun
- Rannie quắc mắt nhìn đám người áo đen
Một tên ngồi ở hàng ghế trên quay xuống nói với giọng kính trọng:
- Xin tiểu thư yên tâm . Chúng tôi sẽ ko làm gì các vị đâu!
Vì là người thông minh , nên các cô đã đoán ra được phần nào sự việc. Ba cô nhìn họ bằng ánh mắt giết người.
- Có phải ba chúng tôi bảo các anh làm vậy ko?
- Nana nghiêm giọng hỏi
Các người muốn đưa chúng tôi đâu hả?
- Ariel bực mình quá hét lên
-...............
Họ vẫn thản nhiên ko thèm trả lời làm ba cô điên tiết lên. Nana nhanh trí, nhẹ nhàng móc điện thoại trong túi quần ra và nhấn số gọi để cầu cứu.
Bên đầu dây kia......
- Alo! Nana là cô phải ko? Các cô đang ở đâu?
- người Nana gọi cầu cứu là Danson
Anh chàng vừa phòng xe vừa nghe điện thoại của cô. Nhưng bên đầu dây bên kia , cô ko trả lời mà anh chỉ nghe:
- Sao các người ko nói?
Có phải ba chúng tôi bảo các anh làm vậy ko?
- Nana điên tiếc hỏi lại
- Tại sao lại đi đường này? Thậ ra các anh muốn chở chúng tôi đi đâu hả?
- Rannie quát
Các cô la khản cổ muh vẫn hem cóa tên nào trả lời. Bực mình quá, Ariel bắt đầu làm áp lực:
- Nếu các người ko nói thì tôi sẽ nhảy xuống liền lập tức!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!