Chương 15: (Vô Đề)

Nói xong, hai người nhìn nhau kinh ngạc. Thật ko hiểu nổi tại sao họ lại đồng thanh đồng thủ đến thế. Mà còn thích uống cà phê nữa chứ.

Beatrice thì nhìn Dylan muh cười còn anh cũng vậy.

- Xem ra chúng ta cũng có sở thích giống nhau quá chứ

- Beatrice cười nói

- Ừ ! Tôi ko nghĩ con gái như cô cũng thích cà phê mà còn bỏ ít đường nữa chứ

- Dylan nhìn cô thích thú

- Bộ có ai nói con gái ko thể uống như thế sao ?

- cô vặn vẹo

- Ko ! Ko ! Ý tôi ko phải vậy !

- anh cười cười nói

- tại thường con gái rất sợ nóng nổi mụn hem đẹp nên rất ít thích uống cà phê đen

- Uhm cũng có lí !

Nhưng tôi thì ko sợ đâu !

- Beatrice nheo mắt nói

Rồi cả hai cùng phá ra cười. Nhưng hai anh chị đâu có biết rằng nảy giờ đang có một cặp mắt như muốn giết người đang chiếu thẳng vào họ đâu , nhất là Beatrice.

- À đúng rồi !

Anh làm trong công ty này lâu rồi anh thấy nó như thế nào ?

- cô bắt đầu tìm hiểu

- Hả ? Cô hỏi như vậy là sao ? Tui ko hiểu cho lắm

- Dylan thật sự hem biết dụng ý của Beatrice

- Ý tui là anh cảm thấy công ty này có tốt ko ? Có cái gì ko ổn ko ?

- cô gợi ý

- Oh ! Vậy mà tui còn tưởng chuyện gì nữa chứ....

- Dylan cười tười rồi sau đó nói với giọng nghiêm chỉnh

- thật ra công ty này rất tốt , rất ưu ái và quan tâm đến nhân viên . Nhưng......

- nói tới khúc này anh chợt đăm chiêu một tí

- Nhưng sao ?

- Beatrice bắt đầu tò mò , cô nghiên nghiên đầu hỏi

- Nhưng..... tui thấy việc kinh doanh của công ty có nhiều cái còn rất bảo thủ . Nếu như vậy thì ko thể nào mà đưa công ty đi lên được

- Dylan nói thẳng thừng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!