Chương 5: (Vô Đề)

Cố Hân Lan vừa định khuyên nhủ thêm, lại nghe thấy giọng nói của Đại phu nhân.

Bà ta từ sau bụi hoa đi ra, nhìn ta một cái.

"Nha đầu này đúng là biết quy củ."

Sau đó ánh mắt lại quét về phía Cố Hân Lan.

"Đây chính là quy củ mà phủ dạy ngươi sao?! Kết tỷ muội với hạ nhân, vậy những tỷ muội chân chính của ngươi lại tính là gì!"

Bà nhíu mày nói:

"Ai dạy ngươi những lời tự hạ thấp thân phận này, chẳng lẽ là Liễu di nương?!"

Cố Hân Lan sợ hãi, ấp úng nhưng lại không thể biện bạch được lời nào.

Mẫu thân, con… con…

Nàng ta cũng không thể nói là nàng ta chỉ thuận miệng nói, kỳ thật căn bản không phải thật lòng.

"Người đâu, đem gia quy đến viện của Tam tiểu thư, trông coi Tam tiểu thư sao chép một trăm lần!"

Đại phu nhân nói:

"Sao chép xong trước khi trời tối thì không được ra khỏi viện."

Cố Hân Lan mặt mày trắng bệch.

Nhưng lời là do chính nàng ta nói ra, nàng ta chỉ có thể mặt mày đen sì trở về viện, buổi tối sao chép đến đỏ cả mắt.

Nàng ta lại giận chó đánh mèo ta, bảo ta cầm chân đèn đứng bên cạnh, nói chân đèn quá thấp nàng ta không nhìn rõ chữ.

Ta tức đến nghiến răng nghiến lợi, cầm đến tay đau nhức cũng không dám buông xuống.

Trong lòng lại càng kiên định ý nghĩ nhất định phải rời khỏi viện của Cố Hân Lan!

Cơ hội đến rất nhanh, nha hoàn bên cạnh Đại tiểu thư là Họa Thu bỗng nhiên bị bệnh, Đại phu nhân dự định chọn thêm một nha hoàn hiểu chuyện để thay thế.

Ma ma hơi nhắc đến ta một chút, Đại phu nhân nhớ tới ta, nói một câu:

"Là một nha đầu hiểu quy củ, biết tiến biết lùi, vậy thì hỏi xem nó có nguyện ý đi không."

Kiếp trước kỳ thật Đại tiểu thư cũng biết ta trung thành, đã từng hỏi ta có nguyện ý đến viện của nàng ấy hay không.

Đại tiểu thư là đích nữ, luôn luôn rộng rãi, hạ nhân trong viện của nàng ấy ăn mặc đều tốt hơn chúng ta không ít.

Nhưng Cố Hân Lan khóc lóc cầu xin ta ở lại, nói nàng ta luôn xem ta như muội muội ruột thịt.

Nàng ta không hy vọng ta đi, lại không muốn đắc tội với Đại tiểu thư, vì vậy bảo ta tự mình đi từ chối Đại tiểu thư.

Ta liền ngây ngốc thật sự tự mình đi tìm Đại tiểu thư dập đầu, nói ta muốn ở lại viện của Tam tiểu thư.

Những hạ nhân khác đều lén lút nói ta không biết điều, nhưng lúc đó ta thật sự cảm thấy, Tam tiểu thư đã xem ta như muội muội ruột thịt rồi, ta sao có thể rời khỏi nàng ta được chứ?

Nhưng bây giờ thì khác, ta chỉ hận không thể lập tức rời khỏi sao chổi này!

Cố Hân Lan lại giở trò cũ, nắm tay ta, mắt đỏ hoe:

"Hòe Hạ, tỷ tỷ là người rất coi trọng quy củ, sau này không ở trong viện của ta, ai sẽ che chở cho ngươi đây?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!