Chương 14: (Vô Đề)

11

Có lẽ đúng là

"tai họa sống ngàn năm", hạ nhân ở gần đó nghe thấy tiếng kêu liền nhanh chóng chạy đến, vớt Cố Hân Lan lên.

Nhưng dù sao cũng bị nhiễm lạnh, nàng ta tuy sống sót, nhưng đứa bé không giữ được.

Tối hôm đó, Cố Hân Lan đã đau đớn sảy thai.

Hơn nữa, thân thể nàng ta bị tổn thương, đại phu nói sau này e rằng không thể mang thai nữa.

Sau khi nhìn thấy đứa bé đã thành hình là một bé trai, Cố Hân Lan không chịu đựng được nữa, hoàn toàn suy sụp!

Để bảo vệ địa vị cho con mình, nàng ta không tiếc ra tay với Vương phi, chính là muốn loại bỏ đứa con trong bụng Vương phi.

Nàng ta đang mang thai, cho dù Quận vương muốn phạt cũng sẽ nể mặt đứa bé.

Chỉ cần Vương phi không sinh được con, còn con trai của nàng ta được sinh ra, chính là con trai trưởng của Quận vương, sau này nói không chừng còn có thể trở thành Thế tử, kế thừa tước vị!

Chỉ tiếc là, bây giờ tất cả đều tan thành mây khói.

Nhưng khi thấy đại phu kia được đại nha hoàn bên cạnh Vương phi đưa đi, ta liền im lặng không nhắc đến chuyện này nữa.

Cố Hân Lan hận đứa con trong bụng Vương phi đến tận xương tủy, nhưng Vương phi làm sao có thể giữ lại mầm họa này?

Nàng ta tự cho mình là thông minh, nhưng trong mắt người khác, nàng ta chỉ là một tên hề nhảy nhót mà thôi.

Có lẽ ngay cả lần rơi xuống nước này cũng là do Vương phi an bài từ trước, bằng không làm sao Cố Hân Lan lại đột nhiên rơi xuống nước được?

Chỉ là ta không nói gì, cứ coi như không nhìn thấy. Hậu viện không thiếu những nữ nhân thông minh. Mọi người đều biết khi nào nên im lặng.

Vì cứu Vương phi, ta được ban thưởng rất nhiều, nhà mẹ đẻ của Vương phi thậm chí còn tặng ta một hộp nhỏ vàng nén. Ta dùng số tiền này mua cho mẹ một căn nhà nhỏ. Bây giờ bệnh tình của mẹ đã khá hơn nhiều, muội muội cũng đã tìm được một nữ phu tử để học vỡ lòng.

Ta không biết chữ, nhưng luôn hy vọng muội muội có thể biết chữ, sau này cũng có thể sống minh mẫn hơn.

Còn Cố Hân Lan, vì mưu hại Quận vương phi và hài tử trong bụng nàng ta, đã bị giam vào sài phòng chờ xử lý. Nàng ta vừa mới sảy thai, m.á. u huyết vẫn chưa ngừng chảy, đã bị đuổi đến sài phòng dột nát, mặc áo đơn nằm trên nền đất lạnh lẽo.

Lúc đầu nàng ta còn mắng chửi om sòm trong sài phòng, nhưng chưa được mấy ngày thì ngã bệnh.

Sau khi nghe tin, ta đã đến thăm nàng ta một lần. Ta không phải thương hại nàng ta, Cố Hân Lan đi đến bước đường này đều là tự làm tự chịu, ta chỉ không hiểu tại sao trước đây nàng ta lại đối xử với ta như vậy, muốn hỏi cho rõ ràng.

Khi nghe ta hỏi tại sao nhất định không cho ta làm thiếp của Đại thiếu gia, nhất định phải đưa ta đến Quận vương phủ, Cố Hân Lan không còn nói những lời bình đẳng, tỷ muội như trước nữa, mà nheo mắt cười mỉa mai.

"Bởi vì ngươi là hạ nhân, ta làm thiếp, ngươi dựa vào cái gì mà được ngang hàng với ta?"

Đọc xong nhớ phô lô cho tuiii nha, phô lô ở web hoặc Page Liễu Như Yên đều được, iuu, chúc mn đọc triện zui zẻ.

Nàng ta ngẩng đầu lên, tóc tai rối bù, người nồng nặc mùi hôi thối, trong mắt toàn là ý cười như tẩm độc.

"Ngươi chỉ là một nô tỳ, cả đời đều là nô tỳ, ngươi dựa vào cái gì mà giống ta!"

Ta cau mày:

"Vậy tại sao ngươi lại nói mọi người đều bình đẳng, nói ngươi xem ta như tỷ muội?"

Cố Hân Lan nghẹn lời, sau đó càng gào to hơn!

Cửu Tinh Thiên Thần Quyết Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Dị Giới Đại Phụng Đả Canh Nhân Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Quan Trường, Xuyên Không, Trinh Thám, Linh Dị, Cổ Đại, Huyền Huyễn, Dị Giới Gian Khách Khoa Huyễn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!