Phó Dịch Vinh và Lý Sùng Dương khiêng t.h. i t.h. ể của Liễu Vân Xán xuống lầu. Bên cạnh, nhân viên giám định pháp y và trợ lý thì khiêng t.h. i t.h. ể của Ngô Thiến Hủy. Khi họ đến sảnh lớn khách sạn, ánh mắt của mọi người lập tức dồn hết về phía họ.
Dù là Dư Lượng hay nhân viên khách sạn, gần như ai cũng theo bản năng mà lùi lại phía sau, ánh mắt né tránh nhìn vào những túi đựng t.h. i t.h. ể trắng toát.
Giữa không khí nặng nề ấy, một người phụ nữ xuất hiện. Cô ta có khuôn mặt diễm lệ, ăn mặc thời thượng, tóc uốn xoăn quyến rũ, bước đi vội vã, mắt đỏ hoe lao về phía hai cảnh sát đang mang túi thi thể.
"Vân Xán! Con của tôi, Vân Xán của tôi ——!" Người phụ nữ hét lên, xông tới đẩy Phó Dịch Vinh suýt ngã, rồi điên cuồng kéo khóa túi đựng thi thể,
"Các người đừng chạm vào con tôi! Trả con lại cho tôi!"
Phó Dịch Vinh nghiêng người tránh, may mà vẫn kịp siết chặt túi thi thể, giữ cho t.h. i t.h. ể không bị rơi xuống đất lần nữa.
Anh cau mày, lớn tiếng quát:
"Bà đừng cản trở cảnh sát làm việc!"
Người phụ nữ khóc đến mặt mũi lem nhem, nước mắt giàn giụa.
"Tôi là mẹ của Liễu Vân Xán! Tôi muốn nhìn con tôi một lần cuối, tôi không tin đó là con tôi… tôi phải tận mắt nhìn thấy!
"Sự việc gây náo loạn cả sảnh khách sạn. Bên ngoài, những người hóng chuyện vẫn chưa chịu rời đi, lũ lượt chen đầu ngó vào trong, còn có vài phóng viên táo bạo muốn vượt qua hàng rào cảnh giới xông vào hiện trường. Sợ chuyện càng lúc càng mất kiểm soát, Dư Lượng nuốt một hơi lo lắng, bước lên, nhẹ nhàng vỗ vai người phụ nữ kia, an ủi:"Phu nhân, xin nén bi thương.
Chuyện xảy ra thế này, thật sự không ai muốn nhìn thấy. Nhưng xin bà tin tưởng tổ trọng án, họ nhất định sẽ điều tra rõ chân tướng, trả lại công bằng cho cậu Liễu."
Người phụ nữ nghe vậy liền quay người lại, không nói không rằng giơ tay tát cho ông ta một cái trời giáng.
"Bốp!
"âm thanh rõ mồn một vang khắp sảnh lớn. Gò má Dư Lượng lập tức in hằn nguyên một dấu tay đỏ ửng. Phó Dịch Vinh đứng bên cạnh cũng thấy xót mặt thay, khẽ l.i.ế. m mép, cảm thấy đau theo bản năng. Dư Lượng bị đánh bật ra sau, còn người phụ nữ thì như bùng nổ hoàn toàn. Bà ta xoay sang ông ta, giận dữ đ.ấ. m đá liên tục, la hét:"Khách sạn của các người quản lý kiểu gì vậy hả?!
Hôm qua con tôi còn khỏe mạnh bước vào, sao hôm nay lại bị g.i.ế. c c.h.ế. t trong phòng?! Tại sao lại để hung thủ tự do ra vào khách sạn như chỗ không người?! Tôi sẽ kiện!
Người đã chết, mạng người đó, các người phải trả giá đắt!"
Dư Lượng chỉ có thể ôm đầu chịu trận, cứng họng không biết nên đáp lời thế nào. Lúc này ông ta chỉ thấy như đang nuốt phải hoàng liên đắng mà không thể nói ra.
"Liễu phu nhân, mong bà bình tĩnh lại một chút. Vụ án còn đang trong quá trình điều tra, chuyện này thật sự không liên quan đến khách sạn Á Hằng của chúng tôi…"
Dư Lượng cố gắng giải thích, nhưng đổi lại là một cú tát vang trời nữa.
"Ông còn dám gọi tôi là Liễu phu nhân?" bà ta rít lên.
"Vân Xán nhà tôi c.h.ế. t rồi! Tôi còn có thể làm cái quái gì mà Liễu phu nhân?! Tôi phải đánh c.h.ế. t ông!"
Nhân lúc hỗn loạn, Phó Dịch Vinh và Lý Sùng Dương nhanh chóng khiêng t.h. i t.h. ể đi theo lối hành lang ngầm xuống bãi đỗ xe, đưa t.h. i t.h. ể lên xe cứu thương.
Ra khỏi đám đông, hai người vừa đi vừa lắc đầu thở dài.
"Người phụ nữ đó cũng quá dữ dằn thật đấy," Lý Sùng Dương nói, "Dù sao thì Dư Lượng cũng là ông chủ khách sạn, địa vị xã hội cũng ngang hàng với nhà họ Liễu, mà bà ta nói đánh là đánh luôn, chẳng giữ thể diện cho ai."
Phó Dịch Vinh cũng đưa tay xoa mặt, lẩm bẩm, "Con c.h.ế. t rồi còn cần gì thể diện nữa. Nhưng mà ăn một bạt tai ngay trước mặt bao nhiêu người thế kia, mất mặt thật.
"Ngay lúc đó, một cái đầu bất ngờ thò ra từ phía sau lưng hai người. Du Thất Nhân, sát khí lấp lánh trong mắt, ghé sát lại gần."Các anh đang lầm bầm gì đấy?"
Phó Dịch Vinh quay phắt lại, suýt chút nữa mặt chạm vào mặt cô nàng, sợ đến đỏ bừng mặt, bật thốt:
"Mẹ nó! Perla, cô có thể giữ chút khoảng cách được không? Con gái con đứa gì mà cứ áp sát đàn ông như thế!"
Du Thất Nhân trợn mắt đáp trả, rồi tiện tay ôm luôn vai Lý Sùng Dương:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!