Chương 41: (Vô Đề)

Thái Dư Lâm từ nhỏ đến lớn luôn rất kính trọng ba mình. Mẹ anh mấy chục năm nay vẫn làm nội trợ, từ bé đến lớn mọi chi tiêu trong nhà đều do ba anh lo liệu.

Anh biết hàng xóm láng giềng đều lễ độ với nhà họ Thái, tất cả là vì ba anh có danh tiếng tốt ở bên ngoài, sống ngay thẳng, suy nghĩ chuẩn mực, nên mới được người ta tôn trọng như vậy.

Nhiều năm qua, Thái Dư Lâm luôn xem Thái Á Dân như hình mẫu. Giờ tận mắt thấy một người ngoài có thể dễ dàng hạ thấp ba mình vài câu, anh lập tức không thể ngồi yên.

"Anh cảnh sát, nếu anh còn dám xúc phạm ba tôi, thì đừng trách tôi không khách sáo!"

Lục Thính An nhìn bộ dạng kích động, phẫn nộ của anh ta, khẽ bật cười:

"Bộ cậu nghĩ hồi nãy mình rất lịch sự hả? Nổi giận? Tính xông tới đánh tôi? Tôi báo cậu tội hành hung cảnh sát bây giờ.

"Thái Dư Lâm mới bước lên định nói gì đó, nghe vậy thì tức tối lùi lại. Hai đứa con liên tục bị dằn mặt, Thái Á Dân tức đến mức chỉ tay thẳng ra cửa, lớn tiếng quát:"Ra ngoài hết cho tôi! Chuyện này tôi không cần mấy người cảnh sát giúp nữa! Có dắt chó tới còn hữu dụng hơn mấy người!

"Những người ở đây đều là cảnh sát thuộc Tổ Trọng Án. Lúc đi phá án bên ngoài, ai mà chẳng được người dân tôn trọng? Tối nay, họ từ bỏ thời gian nghỉ ngơi để đến điều tra, manh mối cũng đã lần ra, vậy mà ông già này chẳng những không chịu hợp tác, còn quay sang sỉ nhục họ? Ai mà chịu nổi chuyện này chứ. Du Thất Nhân mặt lạnh đi hẳn, sắc bén nói:"Ông với con trai tìm suốt hai ngày, mà chẳng phải vẫn chưa điều tra ra gì à?

"Sắc mặt Thái Dư Lâm lúc trắng lúc xanh. Mấy giây sau, dưới lầu bỗng vang lên tiếng khóc của một bé trai, Phó Dịch Vinh lập tức vội vã chạy lên."Tìm ra rồi!"

Vừa lên đến nơi, việc đầu tiên Phó Dịch Vinh làm là trừng mắt nhìn Thái Á Dân và Thái Dư Lâm, "Đứa nhỏ nói, lúc bị bỏng, ông ngoại nó từ ngoài vườn chạy vào, tiện tay cầm thùng tưới nước ném thẳng vào bà ngoại nó, còn nói…

"Phó Dịch Vinh nghiến răng, kìm nén. Lý Sùng Dương bật tiếng"chậc":

"Sao lại nói nửa chừng? Nó nói gì?"

Phó Dịch Vinh liền bắt chước giọng Thái Á Dân, lặp lại:

"Ngay cả con nít cũng không trông nổi, bà sống để làm gì! Trong nhà có bà hay không cũng chẳng khác gì!"

"Đứa nhỏ nói bà ngoại bị trúng vai, ôm nó khóc rất lâu."

Đã đến mức này thì khỏi cần giữ thể diện nữa, Thái Á Dân cũng không buồn giả bộ, gắt gỏng:

"Tôi nói sai à?"

"Bốn mươi năm nay tôi chưa từng để bà ấy phải đi làm, ăn của tôi, xài của tôi, mấy chuyện nhỏ như vậy mà cũng làm không xong, tôi nói vài câu thì sao? Cũng sai chắc?"

Du Thất Nhân là nữ cảnh sát duy nhất trong tổ trọng án, nghe vậy tức đến mức gần như không giữ nổi lễ nghĩa, siết chặt nắm đấm, hận không thể đ.ấ. m cho ông ta một phát.

Có làm việc hay không, chẳng lẽ lại là tiêu chuẩn để đánh giá giá trị của một người phụ nữ? Bao nhiêu năm nay, dù bà Từ không ra ngoài kiếm tiền, nhưng những việc bà làm trong nhà chưa bao giờ ít hơn ai. Có khi bà còn chịu nhiều hơn, chỉ vì bị người thân coi thường, bị không ai thấu hiểu.

Chính những điều đó mới khiến bà suy sụp.

Du Thất Nhân cố nén, chỉnh lại nét mặt đang méo mó vì giận dữ.

Vừa định phản bác thì đã nghe Lục Thính An nhàn nhạt lên tiếng:

"Nhà người ta thì cháu phải dạy dỗ, tưới hoa là chuyện không thể bỏ ngày nào. Còn trong nhà mình, con nít thì khỏi cần quan tâm. Trong nhà này, còn ai vô dụng hơn ông nữa? Theo tôi thấy, bà Từ mua ba lô leo núi là đúng rồi, đeo ông ra ngoài được luôn ấy. Có thứ gì trang trí ngoài đường mà chẳng hơn ông?"

"Cậu… cậu!"

Thái Á Dân tức đến mức m.á. u như sôi lên.

Mấy năm nay ông giúp đỡ người khác, hàng xóm, đồng nghiệp cũ, ai mà chẳng khách sáo với ông? Ông vẫn luôn là người được nể trọng.

Không ngờ trong chính nhà mình, lại bị người ngoài chỉ trích như vậy, chỉ vì một chuyện trong nhà!

Ông không hiểu nổi. Chỉ mới vào nhà một vòng, sao cái người trẻ tuổi miệng lưỡi sắc bén này lại nhìn ra được nhiều chuyện đến thế? Cảm giác như bao nhiêu năm ông cố giữ thể diện đều chỉ là trò cười.

Thái Á Dân lảo đảo, may mà có Thái Bối Nhi đỡ thì ông mới không ngã xuống đất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!