Câu nói ấy chẳng khác nào một cú tông trực diện nhanh, gọn, không kịp né tránh.
Diệp Kinh Thu hoàn toàn bị đ.á.n. h úp, chưa kịp phản ứng thì đã thấy m.á. u dồn lên mặt.
Trước đó Lục Thính An khéo léo dẫn dắt, khiến bà dần buông lỏng cảnh giác. Đến khi nghe được "sự thật", bà không thể khống chế nổi cơn phẫn nộ.
"Không đúng!"
Giọng bà run rẩy, "Không thể nào! Hoành Lịch là do tôi mang nặng đẻ đau mười tháng sinh ra!"
Lục Thính An không trả lời, chỉ nhìn sang Du Thất Nhân.
Cô gật đầu, bước đến bên Diệp Kinh Thu, nhẹ nhàng đỡ bà ngồi lại xuống sofa, rồi từ trong túi lấy ra một phong thư cùng một tấm ảnh đặt lên bàn.
Bức ảnh là hình của Đỗ Ánh Lan, còn phong thư là do chính tay cô ta viết cho Bùi Hoành Lịch, chỉ tiếc rằng chưa bao giờ gửi được.
Du Thất Nhân nói:
"Người trong ảnh tên là Đỗ Ánh Lan mẹ ruột của Bùi Hoành Lịch. Khi m.a.n. g t.h.a. i hơn tám tháng, cô ta bị bác sĩ mổ bắt thai. Đứa bé được tráo, đổi với con bà đang mang, để thế chỗ vào làm con trai trưởng nhà họ Bùi."
Cả người Diệp Kinh Thu run lẩy bẩy.
Bà không dám nhìn bức ảnh, chỉ cần liếc qua bằng khóe mắt cũng khiến lòng dậy sóng chán ghét.
Còn phong thư kia mỗi chữ, mỗi nét mực, như lưỡi d.a. o lạnh lẽo cắm sâu vào tim bà.
Không kìm được nữa, Diệp Kinh Thu quét mạnh tay, hất cả bức thư và bức ảnh xuống đất.
Bà loạng choạng đứng dậy, không đợi Lục Thính An lên tiếng, đã vòng qua bàn trà rồi đi thẳng ra ngoài.
"Cảnh sát, cho tôi chút thời gian."
Giọng bà khàn đặc, gần như mất hồn. Nói xong, bà lao thẳng vào nhà vệ sinh tầng một.
Lục Thính An không ngăn lại, chỉ nghe tiếng cửa đóng sầm một cái.
"Phanh!"
Cánh cửa gỗ hoàn toàn ngăn cách nhà vệ sinh với phòng khách. Không ai còn thấy được vẻ mặt hay động thái của bà nữa.
Du Thất Nhân rút ánh mắt khỏi cánh cửa, khẽ cau mày:
"Bà ta sao lại bình tĩnh như thế? Không giống người vừa biết chồng ngoại tình chút nào."
Cô thu lại bức ảnh và lá thư bỏ vào túi, vẫn thấy khó hiểu.
Bình tĩnh đến kỳ lạ thật.
Bởi lẽ, bất cứ ai phát hiện đứa con mình nuôi suốt ba mươi năm không phải con ruột, phản ứng đầu tiên đều phải là phủ nhận và sụp đổ.
Nhất là Diệp Kinh Thu người luôn tin rằng mình và chồng tình sâu nghĩa nặng, bà ta lẽ ra phải kiên quyết tin chồng không thể làm ra chuyện đó mới đúng.
Thế nhưng khi họ vừa nói đến chuyện Bùi Hoành Lịch thật ra là con của Đỗ Ánh Lan, phản ứng đầu tiên của bà lại là thù hận.
Dù chỉ trong thoáng chốc, cảm xúc đó vẫn là thật, bản năng không thể che giấu.
Lục Thính An khẽ nói:
"Bà ta không giống người vừa mới biết chuyện này. Không ai lại tỏ ra thờ ơ với "người thứ ba" của chồng mình như vậy cả."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!