Đạo trưởng Thành Huyền nói "người dương
"ở đây, đương nhiên không phải kiểu thải dương bổ âm kỳ quặc trong mấy chuyện Liêu Trai, mà là kiểu giống như mấy ngôi trường được xây trên đất nghĩa địa: người sống đông đúc, dương khí thịnh vượng, âm khí cũng khó mà bén mảng lại gần. Tình trạng hiện tại của Lục Thính An tuy rất tệ, nhưng theo ý Lục Trầm Hộ, sống được thêm ngày nào hay ngày đó. Lục Trầm Hộ đảo mắt nhìn quanh khắp nhà, nhíu mày, nói:"Chẳng lẽ là trong nhà nhiều phụ nữ quá nên âm thịnh dương suy? Đạo trưởng, hôm nay tôi sẽ đổi hết người giúp việc thành nam.
Có phải cần trai tráng trẻ khỏe, dương khí mạnh là được không?"
Trước đó Lục Thính An cũng từng đề cập đến chuyện này. Cậu vốn không thích nhìn thấy nhà đầy nữ giúp việc, nên từng bảo muốn đổi sang vài người đàn ông trẻ trung, khỏe mạnh một chút. Nhưng khi ấy bị ông bố bác bỏ ngay.
Thằng bé này xưa nay vốn phóng túng, ra ngoài vướng vào đủ kiểu nam nữ, bên ngoài ông không quản được, chẳng lẽ trong nhà còn không thể kiểm soát? Nhưng giờ nghe Thành Huyền đạo trưởng nhắc đến, ông lập tức thấy hối hận đứt ruột nếu biết sớm thì đã đổi từ lâu rồi, biết đâu con trai đã khá hơn.
Thành Huyền đạo trưởng liếc mắt đã nhìn ra Lục Trầm Hộ đang nghĩ gì, bèn giơ tay cắt ngang ngay:
"Ông chủ Lục hiểu lầm rồi. Không phải cứ là đàn ông thì dương khí đều mạnh đâu. Dương khí là thiên mệnh, nếu không hợp, không những không giúp được mà còn giảm thọ."
Dừng một chút, ông nói tiếp:
"Lục tiểu thiếu gia cần tiếp xúc với người có năng lượng dương chính, tính cách mạnh mẽ, cứng rắn.
"Vừa dứt lời, biểu cảm của Thành Huyền đạo trưởng bỗng trở nên vi diệu. Lục Trầm Hộ thì không nhận ra, nhưng Lục Thính An nhìn thấy rất rõ đó là ánh mắt cúi đầu, như đang chế giễu. Cậu hiểu Thành Huyền đang nghĩ gì. Cái gọi là"người có năng lượng dương chính, tính cách mạnh mẽ"… hoàn toàn không liên quan gì đến cậu. Nếu không phải sinh ra trong gia đình giàu có, đến cái danh "công tử ăn chơi
"cậu cũng không xứng, cùng lắm được gọi là rác rưởi xã hội. Mà người có tính cách chính trực, ai lại muốn gần gũi với loại như cậu? Lục Trầm Hộ cau mày, nóng ruột:"Đến lúc này rồi còn vòng vo gì nữa, ông nói thẳng xem ai là người thích hợp nhất, tôi đi tìm về ngay!"
Thành Huyền: "…
"Ông do dự một hồi, cuối cùng cũng rút từ hông ra một cái la bàn đồng nhỏ. Chiếc la bàn bằng đồng có khung vuông màu vàng, mặt bên trong có thể xoay 360 độ để dò hướng, mỗi ký hiệu tương ứng với một loại huyền cơ khác nhau. Kim chỉ luôn hướng về Bắc. Ông khẽ xoay trục la bàn, dồn nội lực vào, chỉ chốc lát sau, vòng trong khớp lại làm một, hiện ra hàng loạt ký hiệu:"Hư 9 Thiếu (Hỏa), Nguy 16 (Hỏa), Tử Nhâm, Phá…"
Lục Trầm Hộ hồi hộp thò đầu qua, nhìn vào mấy hàng chữ nhỏ như muốn hoa cả mắt:
"Có ý gì vậy?"
Thành Huyền trầm ngâm một chút, rồi chậm rãi nói:
"Dựa theo mệnh cách của Lục tiểu thiếu gia và huyền cơ trong la bàn, tôi đoán cậu ấy vẫn còn có đường cứu. Khí hỏa vượng, linh thần hướng về phía Tây Bắc… thiên cơ chỉ ra cách đây mười mấy km, chính là—"
Ông hơi dừng lại, vẻ mặt hơi kỳ lạ, rồi buông hai chữ:
"Sở cảnh sát."
"Cái gì?!" Lục Trầm Hộ kinh ngạc bật dậy, "Dù con trai tôi có hư đến đâu, tôi cũng không thể đưa nó vào đồn ngồi tù chứ!"
Thành Huyền: "…"
Bị đạo trưởng nhìn bằng ánh mắt khó hiểu một lúc, Lục Trầm Hộ như sực tỉnh:
"Ý ngài là… để nó đến đồn cảnh sát để trừ tà đuổi âm khí?"
Ông vỗ mạnh trán, "Phải rồi! Nói đến dương khí chính trực, ai bằng được mấy đồng chí cảnh sát? Toàn là vì chính nghĩa mà liều mạng!"
Chỉ một câu gợi ý của đạo trưởng, tư duy của ông lập tức mở toang.
Theo ý của đạo trưởng Thành Huyền, thời gian Lục Thính An ở gần các cảnh sát càng lâu càng tốt. Nghĩ đến đây, Lục Trầm Hộ lập tức nảy ra hai phương án.
Phương án đầu tiên là… đại nghĩa diệt thân, tự tay đưa con trai vào ngồi bóc lịch trong tù.
Tục ngữ nói rồi: Không vào sở cảnh sát, lấy đâu ra dương khí?
Nhưng ý tưởng này vừa lóe lên đã bị ông thẳng tay dập tắt.
Không nói đến việc đứa con trai bảo bối của ông không thể chịu nổi cảnh tù tội, mà nghĩ đến mấy cái trại giam âm u ẩm thấp ấy có gì tốt chứ? Toàn một lũ phường tạp nham, để con trai ở đó lâu không chừng lại bị "nhiễm bẩn", không chửi người khác thì cũng bị người khác chửi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!