Ngày hôm sau, tất cả các đệ tử, tông chủ và các trưởng lão đều tập trung tại Phật đường của Vạn Phật Tông.
Bên trên Liên Hoa Bảo là một bức tượng Phật bằng vàng khổng lồ hơi nhìn nghiêng xuống phía dưới, tượng Phật nhìn họ với nụ cười hiền hậu.
Sắc mặt của trưởng lão Thông Trần rất nghiêm túc, lão ta nhìn lướt qua tất cả các đệ tử mới nhập môn rồi bắt đầu điểm danh: Tả Ngũ Đức.
Có.
Trương Đình Ngọc.
Có.
Lưu Chương.
Có.
Khương Trúc.
…
Đợi hồi lâu cũng không thấy ai trả lời.
Thiền Tâm đứng ở một bên không khỏi đưa mắt tìm kiếm hồi lâu, quả nhiên không nhìn thấy người đâu cả.
Trong lòng không khỏi sốt ruột.
Tam sư huynh Huyền Tịch đứng bên cạnh cười trộm:
"Trưởng lão Thông Trần là người nghiêm khắc nhất, đệ tử mới này gặp xui xẻo rồi."
Thiền Tâm lạnh lùng liếc nhìn hắn ta một cái.
Người xui xẻo nhất đó lại chính là tiểu sư muội mà bọn họ mong chờ nhất sau bao nhiêu năm qua…
Trưởng lão Thông Trần cau mày rồi lại ngẩng đầu nhìn xuống các đệ tử bên dưới, sau đó lại gọi thêm lần nữa: Khương Trúc.
Đột nhiên ở phía xa có âm thanh yếu ớt truyền đến, mọi người đều vểnh tai lên lắng nghe, âm thanh đó truyền từ xa đến với tốc độ rất nhanh.
Chưa đầy một giây sau, có một nữ đệ tử mặc tông phục đạo bào màu xám đột nhiên chạy từ ngoài cửa vào, mái tóc dài được buộc bằng sợi dây màu xám ở sau lưng, để lộ ra mấy phần lười biếng.
Sáng sớm nay sau khi thức dậy, nàng phải nghiên cứu cách buộc tóc cho nên mới đến trễ, mặc dù cuối cùng nàng cũng không buộc gọn được.
Khương Trúc tựa như cuồng phong sấm sét chạy đến, nàng hơi bĩu môi, cuối cùng cũng chen lên trước mặt các đệ tử khác.
Nàng kéo tà áo đạo bào bị lệch do chạy vội của mình lại rồi hét lớn: Khương Trúc đã đến!
Khuôn mặt của trưởng lão Thông Trần tràn ngập lửa giận mà nhìn nàng:
"Ngươi có biết ngươi đến muộn không hả?"
Khương Trúc tự biết mình sai nên cực kỳ nghiêm túc nhận lỗi:
"Ta biết, ta cam đoan lần sau sẽ không tái phạm nữa."
Trưởng lão Thông Trần đã nghe Đạo Ngộ nhắc tên nàng rồi, cho nên lão ta cũng biết nàng.
Vốn dĩ lão ta đã không hài lòng với đệ tử thân truyền chẳng hiểu ra sao này rồi, cộng thêm việc lão ta ghét nhất là những người không có quy củ, cho nên bây giờ lửa giận đã lên đến đỉnh điểm.
"Ngươi không có lần sau đâu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!