Sau khi tuần tra địa bàn của mình, Tô Chước vẫn lo lắng về việc tu luyện, rồi lại quay về Tụ Linh Phong.
Chào nhé.
Tô Chước vẫy tay với con khỉ con đang treo ngược trên mái nhà.
Vì có Đại Sư huynh ở đó nên chúng không dám xông vào trong.
Một con khỉ con đẩy đồng bọn ở bên cạnh mình ra, nhảy vào lòng nàng, nhét linh quả vào trong tay nàng.
Tô Chước cười:
"Cảm ơn, cảm ơn… các ngươi giữ lại ăn đi."
Khịt Khịt Khịt!
Con khỉ con kiên quyết muốn xem nàng ăn hết linh quả, vừa nhìn vừa vuốt tóc nàng, giống như đang vuốt ve mèo.
Những con vật nhỏ vô cùng nhẹ nhàng, mấy con cùng nhau nằm trên người nàng mà cứ như không có trọng lượng.
Mấy trưởng bối của bọn nó thì đang thong thả ở không xa, chẳng thèm nhìn về phía này, Tô Chước đột nhiên cảm thấy mình như đang trông trẻ giúp chúng vậy.
Nàng ôm mấy con khỉ con vào trong viện, rồi đặt chúng xuống.
Mấy con vật nhỏ tản ra, leo lên giá vũ khí, bắt đầu chơi với kiếm và đao.
Linh thú có độ nhạy bén vô cùng kinh người đối với uy áp, dù chúng chơi đùa thế nào cũng đều cách xa khỏi phòng tu luyện có sư huynh đang tu luyện ơe bên trong.
Tô Chước cũng tiện thể ngồi xuống bậc thềm đá trong viện, thử nghiệm Thủy Cầu thuật, trải qua nhiều ngày luyện tập, khả năng điều khiển linh quyết của nàng đã được nâng cao rất nhiều.
Một vài giọt nước tròn xoe lơ lửng thấp trong không trung, bọn khỉ con thi nhau vươn tay ra bắt.
Chưa chơi được bao lâu, nghe thấy tiếng cửa mở, Tô Chước quay đầu lại.
Tam sư huynh. Nàng vẫy vẫy tay.
Ngu Hồng Vũ gật đầu nói:
"Đi chọn linh quyết ở Tàng Kinh Các rồi à?"
Tô Chước hơi do dự:
"Tạm thời chưa vội… cảnh giới hiện tại của muội luyện linh quyết cấp cao thì hơi miễn cưỡng, vẫn nên dùng linh quyết cơ bản trước."
Tu luyện ngày đêm suốt mười mấy ngày, nàng chỉ miễn cưỡng đạt tới Trúc Cơ tam trọng.
Nhìn có vẻ tốc độ cũng ổn.
Nhưng sau này, khi tu vi tăng lên, nàng phải củng cố căn bản và hấp thu càng nhiều linh lực, như vậy sẽ chỉ càng chậm hơn thôi.
Hơn nữa, nếu nàng muốn kết hợp công pháp Võ Tu và Pháp Tu của truyền thừa lại, thì điều kiện tiên quyết là tu vi của cả hai phải tương đương.
Nhiệm vụ này quá khó.
Khác với khi ở Tiên Thiên cảnh, giờ đây nếu nàng muốn dựa vào linh quyết quá mạnh để thực chiến, có lẽ chỉ dùng được một vòng linh lực là sẽ hết.
Ngu Hồng Vũ không đưa ra ý kiến gì về quyết định của nàng, trong con đường tu luyện, mỗi người đều có con đường riêng của mình, và theo hắn, quyết định của tiểu sư muội cũng không cần ai xen vào.
Hắn thuận miệng nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!