Chương 75: Thứ có giá trị đầu tiên trong hàng nghìn năm

Tô Chước liếc nhìn đống sách cuộn trong căn phòng, trong lòng có chút mong đợi, vì hầu hết các thế gia khi đào tạo hậu bối đều sẽ trực tiếp truyền thụ các linh quyết có phẩm cấp khá cao, nàng thật sự không biết gì về các linh quyết cơ bản.

Không ngờ cách làm của sư môn lại là để cho nàng tự chọn.

Cũng phải, so với những gì các thế gia sưu tầm, thần tông với tư cách là thế lực lớn khiến nhiều thế gia phải phục tùng, số lượng linh quyết mà họ thu thập được không biết nhiều bao nhiêu.

Dĩ nhiên, linh quyết phẩm cấp cao hơn thì mức độ bảo mật cũng cao, không phải đệ tử bình thường nào cũng có thể mượn được.

Đối với Tô Chước mà nói, mỗi lần chọn mười cuốn, luyện một cuốn rồi ném chín cuốn, cũng chẳng thể mượn hết tất cả các sách lưu trữ.

Lúc này, Tần Dĩ Luật lấy cây Hồn trượng mà Tô Chước đã lâu không thấy ra đưa cho nàng.

Tô Chước nhận lấy, vuốt ve họa tiết trên cây gậy:

"Trả lại nhanh vậy à."

Tần Dĩ Luật nói:

"Cây gậy này làm từ Huyền Âm Thiêm Hồn mộc, là đồ tốt."

Tô Chước tò mò:

"Huyền Âm Thiêm Hồn mộc?"

Nếu đại sư huynh đã nói là đồ tốt, vậy thì chắc chắn là đồ tốt.

Ánh mắt của nàng... chính xác mà nói, sau khi nhận được sự công nhận của vòng ngọc thì ánh mắt của nàng không sai.

Tần Dĩ Luật nói:

"Huyền Âm Thiêm Hồn mộc là di chủng của Thượng giới, đã tuyệt chủng ở Huyền Mông giới, truy tìm nguồn gốc trong các sách cổ, loài cây này đến từ Thượng giới tiên triều, trong Ngự Hoa Viên có trồng."

"Còn về công dụng của pháp bảo này, có lẽ không khác những gì muội đoán. Nhưng mà, pháp bảo chưa rõ tác dụng vẫn chưa nhận chủ, không nên để người khác sử dụng, công dụng cụ thể còn phải để muội tự thử, nhớ là khi sử dụng thì tìm sư huynh giám sát muội."

Tần Dĩ Luật biết, hiện tại điều Tô Chước gấp gáp nhất chính là thích ứng với linh mạch, những thứ khác đều phải lùi lại.

Tô Chước như có điều suy nghĩ:

"Được, vài ngày nữa muội sẽ thử, bây giờ chọn linh quyết trước."

Kể từ khi có những ghi chép chính xác bằng văn bản về lịch sử của Huyền Mông giới, thông đạo giữa thế giới này và Thiên giới rốt cuộc nằm ở đâu đã trở thành một bí mật ít ai biết đến.

Và mối kết nối giữa hai giới bị đứt đoạn cũng đã dẫn đến nhiều loài từ Thiên giới gần như tuyệt chủng ở Huyền Mông giới, giờ đây không còn tìm thấy ở đâu nữa.

Tần Dĩ Luật nhắc nhở, nói:

"Bình thường muội cầm cái này chơi cũng không sao, nhưng Hồn thuật trong Tàng Kinh Các thì khi dùng phải cẩn thận."

Tô Chước gật đầu:

"Được, muội cũng thấy dùng nó hơi miễn cưỡng."

Ngày một đấu hai hôm đó, vì cân nhắc đến việc nhanh chóng kết thúc cuộc chiến nên nàng mới sử dụng thuật Hồn thuật cấp thấp để không ngừng quấy nhiễu, vì dù sao Phổ Thánh Minh là một tu tiên giả Tiên Thiên cảnh cửu trọng, nếu Tô Ly Ly và hắn ta nghiêm túc hợp tác, Tô Chước muốn loại bỏ hai người thì phải trả cái giá càng lớn hơn.

Nếu Tô Ly Ly không khinh địch và ăn đan dược ngay từ đầu thì Tô Chước không thể đảm bảo mình sẽ thắng.

Nhưng đối phương là người khá kiêu ngạo, trong tình trạng Tô Chước yếu thế lúc ban đầu, hai người không thể xuất toàn lực, cũng khiến Tô Chước lợi dụng được sơ hở.

Tần Dĩ Luật cụp mắt nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!