Chương 74: Nhắm mắt, thả lỏng!

Bên ngoài thạch thất, Thành Nhẫm Nhiễm ngẩng đầu lên.

Sư nương!

Tô Chước đẩy cửa chạy qua đó, Thành Nhẫm Nhiễm đi vài bước, khi cúi người ôm nàng, linh lực nhẹ nhàng dò xét qua các kinh mạch của nàng một lượt.

Tô Chước lo lắng chớp chớp mắt, cuối cùng thấy sắc mặt hơi nghiêm của sư nương dần trở nên dịu dàng.

"Tiểu Chước nhi của chúng ta đúng là đứa nhỏ được thiên đạo ưu ái mà."

Nữ nhân thì thầm nói.

Tô Chước hơi ngạc nhiên, đột nhiên phát hiện ngoài xuất thân ban đầu có chút nguy cơ tiềm ẩn, vận may của mình cũng khá tốt.

Chưởng ngại khó khăn lớn nhất cũng coi như là đã vượt qua.

Nhưng nàng chắc chắn không thuộc nhóm người may mắn nhất, nếu không thì Tô gia đã sớm phát hiện và trọng dụng, chứ không phải đơn thuần lợi dụng như này.

Trong các Tiên môn thế gia, chỉ có trải qua mưu kế phức tạp, được xác định mang trên mình thiên mệnh và có thể ngộ đại đạo mới được chọn làm người thừa kế, nếu không dù thiên phú có tốt đến đâu cũng chỉ là công cụ.

Nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của Thành Nhẫm Nhiễm, Tô Chước không nhịn được mà nhắc nhở:

"Sư nương, con là Lục linh căn."

Thành Nhẫm Nhiễm:

"Đừng sợ, Vô Minh Lão tổ cũng là Ngũ linh căn."

Hơn nữa, mặc dù Lục linh căn bây giờ của Tô Chước phẩm cấp thấp hơn Thiên linh căn một chút, nhưng cũng không phải quá kém.

Thiên linh căn trên đời rất hiếm, người có thể khắc chế nàng lại càng ít hơn.

Hơn nữa nàng hoàn toàn có thể sử dụng thuộc tính khắc chế đối phương để đối chiến.

Vấn đề duy nhất là…

Tô Chước bồn chồn nói:

"Tu luyện Tạp linh căn sẽ chậm lắm phải không?"

Thành Nhẫm Nhiễm cười nói:

"Nhưng cũng sẽ mạnh mẽ hơn, không cần lo lắng."

Đơn linh căn được trời ưu ái chính là vì linh lực căn nguyên khi sinh ra đã bằng nhau, so với việc phân chia cho nhiều linh căn, việc tập trung vào một linh căn chắc chắn sẽ tạo ra linh căn có phẩm cấp cao hơn.

Hơn nữa, tu luyện linh lực của một nguyên tố sẽ nhanh hơn so với luyện nhiều loại.

Thời gian không chờ đợi ai, các tu tiên giả vì muốn trường sinh đã dùng hết sức lực, nhưng việc nâng cao tu vi đối với Đơn linh căn đã không dễ dàng, hơn nữa còn bị đại hạn khó có thể lay động đuổi theo thúc giục trong quá trình tu hành.

Đa số những Tạp linh căn có phẩm cấp không tốt trong tình huống như vậy càng thêm vô vọng trong việc cầu tiên.

Nhìn thấy vẻ mặt động viên của sư nương, Tô Chước hỏi:

"Con có thể tu luyện ngay bây giờ không?"

Thành Nhẫm Nhiễm: Dĩ nhiên là được.

Tô Chước phấn chấn:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!