Chương 5: Không có chút phản cốt thì sao mà sống được

Lạc Thương Sơn vui vẻ, vung tay ném một lá ngọc phù vào tay Tô Chước.

"Nhỏ một giọt m.á. u lên linh phù này, nó sẽ là bằng chứng ra vào đại trận tông môn và nội môn Cửu Vực, còn có vài công dụng khác nữa..."

Nội môn Vô Minh Thần Tông được chia thành Cửu Vực, mỗi khu vực đều có đại năng tọa trấn vị trí vực chủ, tương đương với các phong chủ ngoại môn, nhưng khu vực quản hạt càng rộng lớn, địa vị cũng cao hơn nhiều, chỉ thấp hơn vị trí tông chủ một bậc.

Tô Chước nhỏ m.á. u lên ngọc phù, lập tức cảm nhận được một mối liên hệ huyền diệu trong cõi u minh, dường như tông môn cách nàng rất xa.

Thấy Lạc Thương Sơn ngừng lời, nàng tò mò hỏi:

"Còn có công dụng gì nữa vậy sư phụ?"

"Ta cũng không rõ, đến lúc đó con đi hỏi sư huynh của con đi."

Vẻ mặt Lạc Thương Sơn ghét bỏ:

"Một đám nhãi ranh không lo làm ăn, không lo tu luyện cho tốt, suốt ngày nghịch ngọc phù, còn sửa ngọc phù của ta thành mấy thứ quái dị."

Nghe những lời này kìa.

Cuối cùng Tô Chước cũng cảm nhận được hắn là một vị trưởng bối.

Tu vi Lạc Thương Sơn cao thâm, dung mạo như ngọc, giống như một công tử tao nhã, nhưng lúc nói chuyện châm chọc cũng giống như một mưu sĩ thích châm biếm, nhìn không ra đã mấy trăm tuổi, chỉ có thể thấy được chút lão luyện thâm sâu trong ánh mắt hắn.

Nhưng bây giờ, vẻ mặt của hắn chẳng khác nào một ông lão không muốn dùng điện thoại thông minh.

Tô Chước không dám cười nhạo, ngoan ngoãn hỏi:

"Đây là ngọc phù do bọn họ làm ra phải không ạ?"

"Bọn họ đặc biệt chuẩn bị cho con đấy, khác với đồ do tông môn phát, còn khác chỗ nào thì ta cũng lười nhớ."

Lạc Thương Sơn thở dài:

"Mười năm trước ta hứa với tam sư huynh của con sẽ tìm cho nó một sư muội, nhưng không hiểu sao lần nào cũng không thành, trái lại còn thu thêm mấy tên tiểu tử, làm nhị sư huynh của con phiền chết."

Tô Chước nhớ ra, nếu theo cốt truyện thì lần này cũng không thành. Người cuối cùng vào cửa không phải là nàng, mà là Thẩm Ngữ Trầm một lòng hướng về Tô Ly Ly.

Nàng có chút kinh ngạc, không ngờ thiết lập vạn người mê của nữ chính lại lợi hại đến vậy? Thậm chí có thể khiến Thẩm Ngữ Trầm không chút áp lực mà phản bội đồng môn.

Vai phản diện số nhọ quá mà.

Nhưng mà chỉ phiền nhị sư huynh, xem ra người quản lý Đệ Cửu Vực hình như là nhị sư huynh.

Thu Vũ Miên Miên

"Vậy đại sư huynh đâu ạ?" Nàng hỏi.

Lạc Thương Sơn ấp úng:

"Sau này con sẽ biết."

Hình như có bí mật gì đó.

Tô Chước gật đầu.

"Thanh kiếm này, con dùng được không?"

Lạc Thương Sơn nhìn thanh Nhật Nguyệt kiếm mà Tô Chước đang ôm lấy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!