Chương 43: (Vô Đề)

Ngày hôm sau Thi Niệm đã dậy từ sớm, sợ ngủ quên thì mấy tiếng ở cùng nhau cuối cùng sẽ bị lãng phí.

Cô làm bữa sáng phong phú, nướng chân giò hun khói và bánh mì, làm trứng cuộn thịt hun khói, dùng hạt ngô, cá ngừ và cà chua bi làm salad, còn nấu cháo hạt kê, pha cà phê nóng hổi.

Kỳ thật bình thường cô sống một mình, rất ít xuống bếp, ăn mì cứ cái nào tiện thì làm, thi thoảng lúc bạn cùng phòng đều ở nhà, cô sẽ thể hiện tài năng, cho các cô nếm thử đồ ăn Trung Quốc, nhưng cũng rất ít.

Cô nghĩ anh Sênh khó lắm mới đến một chuyến, không thể để cho anh cứ ăn đồ ăn ngoài, muốn tự mình xuống bếp chuẩn bị chút đồ ăn cho anh, lại nói đây cũng là lần đầu tiên cô làm đồ ăn cho bạn trai, lúc cắt cà chua bi, nghĩ đến cảnh tượng tối hôm qua, gương mặt đỏ giống như màu cà chua vậy.

Vốn định sau khi làm xong mới đi gọi Quan Minh dậy, nhưng mà anh đã sớm ngửi thấy mùi thơm nên dậy rồi, cô bày trứng cuộn thịt hun khói thành một tạo hình đẹp, Quan Minh bước vào bếp ôm cô từ phía sau, hơi thở anh phả vào tai cô làm cô ngứa ngáy, nói với cô:

"Chào buổi sáng, Tiểu Niệm của anh."

Đây không phải là lần đầu tiên anh gọi cô như vậy, nhưng cách xưng hô này hôm nay lại cảm thấy thân mật đến khó tả.

Quan Minh giúp cô bưng đồ ra ngoài, hai người ngồi đối mặt, Quan Minh nhìn bàn đồ ăn sáng tinh xảo, khóe miệng không khỏi hiện lên ý cười:

"Anh Sênh sau này có phúc rồi, có được cô vợ hiền lành."

Thi Niệm mới sáng sớm bị anh nói đến ngại ngùng: Cái gì mà cô… vợ….

Tuy rằng tối hôm qua hai người không có phát sinh quan hệ mang tính thực chất gì, nhưng tiếp xúc thân mật như vậy đã đủ khiến cô thẹn thùng cả ngày rồi, vốn dĩ ngồi đối diện như vậy còn có thể giả bộ không nhớ đến chuyện phát sinh hôm qua, hết lần này tới lần khác Quan Minh lại như có như không dùng lời nói trêu chọc cô, Thi Niệm một hồi thì đỏ mặt, lên một hồi thì ánh mắt né tránh, Quan Minh thấy vậy thì tâm tình lại rất tốt, cô biết rõ anh đang cố ý, nhưng trong mấy vụ tán tỉnh này, cô chưa thấy người đàn ông nào thủ đoạn cao minh như anh, cứ luôn có thể vô hình chọc ghẹo người.

Nhưng anh thường sẽ biết dừng lại đúng lúc, sẽ không khiến cô khó chịu, đúng lúc nói sang chuyện khác hỏi cô:

"Hôm nay muốn làm gì? Có muốn đi ra ngoài… hẹn hò không?"

Vẻ mặt Thi Niệm sững lại, hẹn hò, lúc từ này đột nhiên từ trong miệng Quan Minh thốt ra, cô nhất thời không phản ứng kịp lại, hai ngày trước Quan Minh đối với cô mà nói còn là người đàn ông xa vời không chạm tới được, hôm nay anh ở ngay trước mặt cô, muốn hẹn hò với cô, mọi việc phát triển thật có hơi hoang tưởng.

Quan Minh thấy cô sững sờ, nở nụ cười:

"Sao lại có biểu cảm này? Trước kia hẹn hò đều làm những cái gì?"

Thi Niệm cúi đầu khuấy cà phê trong ly: Em không có.

Vốn muốn nói bản thân chưa từng hẹn hò với ai, nhưng mà nhớ lại đã từng đơn độc ra ngoài hai lần với Quan Viễn Tranh, không biết có tính là hẹn hò không, vì vậy lại bổ sung một câu: Thì… đi ăn.

Quan Minh hơi nhướng mày, trêu chọc nói: Chỉ đi ăn thôi à?

Sau đó anh đứng dậy mặc áo khoác và cười với cô:

"Tuổi trẻ quý báu không nên lãng phí ở việc ăn cơm, chuẩn bị, chuẩn bị, anh Sênh dẫn em đi hẹn hò."

Một câu nói của anh làm cho tâm tình Thi Niệm trở nên vô cùng tốt, cô thay áo khoác lông cừu xinh đẹp, mang đôi boot cao, xõa tóc sau vai, dịu dàng động lòng người.

Khi bước xuống lầu với Quan Minh, trùng hợp gặp lại cô chủ nhà, chỉ là hôm nay Quan Minh nắm chặt tay Thi Niệm, hai người đứng cạnh nhau, quan hệ của họ rõ ràng là thân thiết hơn nhiều so với ngày hôm qua, cô chủ nhà ở phía xa giơ ngón tay cái với Quan Minh, Quan Minh nhìn về phía bà ấy mỉm cười.

Thi Niệm nhanh chóng kéo anh ra khỏi căn hộ, Quan Minh biết rõ da mặt cô mỏng, để tùy cô lôi kéo bản thân, ra khỏi nhà trọ Thi Niệm hỏi anh:

"Chúng ta đi đâu bây giờ?"

"Có từng đi AMC vào buổi sáng chưa?"

Thi Niệm lắc đầu:

"Không có, sau khi tới đây một bộ phim cũng chưa từng xem qua."

Quan Minh đưa tay vuốt thẳng mái tóc bị gió thổi loạn của cô:

"Thật là một đứa bé khắc khổ, đi thôi, đi xem một bộ phim."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!