Huyện Lê nổi tiếng vì sản xuất lê tuyết. Khi họ vừa vào thành, cánh đồng lê rộng cả trăm mẫu mà họ thấy chỉ là một góc nhỏ của toàn cảnh.
Hôm sau, Trần Vọng và Vân Tiểu Yêu dậy sớm, dạo một vòng quanh huyện Lê, họ hỏi thăm người dân về giá cả sinh hoạt, tìm hiểu tập tục từ các hàng quán, để xem liệu có thể thích nghi với cuộc sống nơi đây không.
Nói chung, giá cả ở huyện Lê đúng là rẻ hơn các thị trấn họ đi qua dọc đường, điều này đã thể hiện rõ ngay từ chỗ nghỉ đêm qua. Cùng một món ăn với nguyên liệu như nhau, có món rẻ hơn tới sáu bảy văn.
Về hương vị thì dù sao nhà mình cũng có bếp riêng nên không quá khắt khe chuyện này.
Huyện Lê khá rộng, hai người đi một vòng mất hơn nửa ngày, đến khi xong xuôi hết việc thì cũng đã chiều. Cả hai quay lại con phố chính nơi có khách đ**m.
"Đói rồi phải không? Ăn chút gì đã." Sáng nay họ chỉ ăn mấy cái bánh bao, sau đó đi suốt, không có thời gian ăn uống gì, vừa hay chỗ này có gánh mì, Trần Vọng bèn đưa y đến ăn chút mì trước.
"Khách quan dùng gì ạ?"
Trần Vọng hỏi chủ quán: "Ở đây có gì ăn vậy?"
"Ngài muốn ăn mì khô hay mì nước?"
Trần Vọng lại hỏi Vân Tiểu Yêu: "Ngươi muốn ăn gì?"
"Mì dao xéo đi."
"Vậy thì hai bát mì dao xéo."
"Vâng, xin chờ một chút."
Chờ chủ quán đi rồi, Vân Tiểu Yêu mới hỏi Trần Vọng: "Ngươi quyết định rồi à?"
"Ừm, ăn mì xong ta dẫn ngươi đến chỗ môi giới xem thử, bên đó chắc dễ tìm nhà thuê hơn."
Hiện tại họ chưa mua nổi nhà, mà mới đến nơi đã mua nhà thì hơi vội vàng nên Trần Vọng định thuê nhà ở tạm trước, vài tháng sau quen thuộc rồi tính tiếp.
Vân Tiểu Yêu gật đầu, chuyện này hoàn toàn nghe theo Trần Vọng sắp xếp. Cũng không hỏi han gì chuyện tiền bạc, tối qua Trần Vọng đã bảo y đừng lo mấy thứ đó.
Một lát sau mì được bưng lên, Trần Vọng rút từ ống tre ra hai đôi đũa, đưa cho Vân Tiểu Yêu một đôi. Mì dao xéo ăn vào bên ngoài trơn, bên trong dai, mềm mà không nhão; kết hợp với nước sốt thịt đặc chế, dư vị lưu luyến mãi không thôi.
Ăn xong trả tiền, trên đường đến chỗ môi giới, hai người đi ngang qua một tiệm cầm đồ, Trần Vọng nghĩ ngợi một chút, bảo Vân Tiểu Yêu đứng chờ bên ngoài, còn mình vào trong.
Buổi chiều nắng gắt, dù huyện Lê mát mẻ hơn thôn Thanh Khê nhiều nhưng đứng dưới nắng chói chang cũng chẳng dễ chịu gì. Vân Tiểu Yêu không nhận ra chữ trên cờ hiệu, nhưng bên dưới có bóng râm bèn đứng vào đó, vừa đủ che được mình.
Bên cạnh cửa tiệm là một con hẻm không biết dẫn đến đâu, Vân Tiểu Yêu vẫn luôn nhìn vào trong, thấy Trần Vọng đang nói chuyện với chưởng quầy bên trong, không rõ nói gì, chỉ thấy có lúc giơ tay, lúc hạ tay, chừng một khắc sau mới quay người đi ra.
Đúng lúc này, sau lưng đột nhiên vang lên mấy tiếng hô dồn dập.
"Đứng lại!"
"Tôn tử ngươi còn chạy..."
Vân Tiểu Yêu tưởng là nhà ai có trẻ con nghịch ngợm, người lớn đang rầy la nên không để ý. Y thấy Trần Vọng đi xuống bậc thềm, vừa định cất tiếng gọi thì sau lưng có một cơn gió mạnh vụt qua, rồi thấy đồng tử Trần Vọng co rút, ánh mắt cũng đanh lại, y còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã cảm thấy một luồng lạnh lẽo áp sát cổ...
Cùng lúc đó, vai và lưng bị ai đó từ sau ôm chặt, sức mạnh bất ngờ khiến y lảo đảo lùi về sau. Cả người Vân Tiểu Yêu nghiêng sang bên phải, nhưng vẫn đối mặt với Trần Vọng.
Tên đàn ông kề dao vào cổ y th* d*c, giọng khàn đục: "Lại gần nữa là lão tử giết nó!"
Vân Tiểu Yêu bị khống chế nên không thấy rõ người phía sau, nhưng Trần Vọng lại thấy rất rõ. Tên đàn ông mặt mũi thô kệch vừa lao ra từ con hẻm đã bắt giữ Vân Tiểu Yêu, sau lưng gã là mấy vị nha sai mặc châm phục cổ tròn màu đỏ chạy theo.
Trần Vọng lập tức đoán ra thân phận của tên kia, không màng bị lộ, quyết đoán thi triển dị năng. Nước đột nhiên xuất hiện chia làm hai luồng, một luồng hóa thành lớp màng mỏng dính sát vào lưỡi dao đang kề cổ Vân Tiểu Yêu, để tránh kẻ cướp kích động mà làm y bị thương; một luồng khác hóa thành xiềng xích vô hình, khóa chặt cổ tay cầm dao của tên cướp rồi kéo mạnh về phía trước...
Khoảnh khắc gọng kìm bị phá vỡ, Trần Vọng lập tức kéo Vân Tiểu Yêu ra khỏi vòng khống chế, rồi xoay người che y trong lòng, chân cũng đá mạnh ra ngoài...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!