Bạch Kim Thời giật lấy công cụ trong tay hắn, cúi xuống sửa lại từng luống, "Xới đất là phải làm cho đất tơi xốp, chứ không phải chỉ đào lên rồi thả xuống như vậy."
"Sao giống chải tóc quá vậy. Ta cứ tưởng cứ xúc đất lên xong thả xuống là xong rồi chứ." Cố Thanh Nam ngồi xổm ở một bên nhìn, trong lòng bội phục, "Ngươi lớn lên đã đẹp, nấu cơm cũng giỏi, còn biết trồng trọt nữa. Có phải rất nhiều cô nương thích ngươi không?"
"Thích ta đều là nam nhân." Bạch Kim Thời nói.
Cố Thanh Nam nghe ra trong giọng điệu kia có chút ghét bỏ, "Ngươi ghét bị nam nhân thích à? Ngươi không thích con trai?"
Bạch Kim Thời nhíu mày hỏi hắn, "Ngươi nói cái gì khó hiểu quá. Nói rõ một chút."
"Ý ta là ngươi chán ghét đồng tính? Thích người khác giới?"
"Ca nhi với nam nhân là khác giới rồi. Ta cũng không biết bản thân thích ai. Chưa từng có thích ai bao giờ." Bạch Kim Thời cảm thấy người trên thế giới này đều đáng ghét, cậu chưa gặp được ai làm mình có hảo cảm.
Cố Thanh Nam nhờ làn đạn mới biết ca nhi là một giới tính thứ ba của thế giới này, làn đạn nói ca nhi có thể sinh con.
"Hóa ra là cậu ấy sinh con, không phải mình?" Cố Thanh Nam nhỏ giọng nói, không để Bạch Kim Thời nghe thấy, "Giả thiết này cũng thật quá thần kỳ."
Làn đạn nghe thấy, ha ha ha khắp nơi.
[ Làn đạn: Xem ra ông còn rất thất vọng nha. ]
[ Làn đạn: Nam ca muốn làm mẹ à~ ]
Cố Thanh Nam bất lực nhìn chằm chằm làn đạn, lại thấy làn đạn nói rằng ca nhi thường xinh đẹp, yếu đuối, cần được che chở.
Cố Thanh Nam đọc được những lời này, lại nhìn Bạch Kim Thời đang cầm công cụ, vội vàng nói: "Người làm một mảnh nhỏ là được, ta xem xong đã hiểu, để ta làm."
Bạch Kim Thời đưa công cụ cho hắn, "Chúng ta đều không biết trồng lúa mì. Tốt nhất đi hỏi người có kinh nghiệm, đừng để hỏng mất."
"Đúng rồi, đang vụ mà. Chúng ta cùng vào nông thôn một vòng, xem người ta gieo thế nào." Cố Thanh Nam vừa vặn cũng muốn đi xem nông thôn ở đây như thế nào, "Ngày mai ta đi đến huyện nha một chuyến, chiều chúng ta cùng tới thôn xem."
[ Làn đạn: Trước tiên ông tính toán khoảng cách giữa các hàng lúa mạch. Sau đó đào mương sâu 3–5cm, hàng nào trồng thì đào mương bấy nhiêu hàng. Tưới nước vào mương, rải hạt, rồi lấp đất lại. ]
[ Làn đạn: Nếu sợ đào lệch, hai người kéo dây thừng thẳng một hàng. Cứ theo dây mà đào, đảm bảo thẳng tắp. ]
Cố Thanh Nam nhìn thấy làn đạn nhảy ra từng dòng chỉ dẫn, mắt lập tức sáng rỡ. Quả nhiên vẫn là đại thần làn đạn đáng tin nhất, chuyện gì cũng rành, cái gì cũng biết, nãy giờ hắn đào đất mà không biết, "Ta nhớ rõ có một quyển sách cũng ghi lại, chờ ăn cơm xong ta sẽ xem thử, mai rồi lại gieo."
Bạch Kim Thời nói, cơm chiều làm đơn giản, mai đầu bếp nữ tới rồi muốn ăn gì thì nói sau.
Cố Thanh Nam thấy bàn cơm ba món một canh, "Đây gọi là đơn giản ăn tạm? Ngươi ngày thường ăn cái gì, sơn trân hải vị à?"
"Chỉ là hai món rau một món thịt, canh rau đậu phụ cũng đơn giản thôi." Bạch Kim Thời khi còn nhỏ chưa từng được ăn ngon, hiện tại thành thân rồi, mỗi bữa cơm cậu đều muốn ăn no, ăn ngon hơn chút.
Hồi còn nhỏ ở trong nhà cha mẹ nuôi, mỗi bữa cơm đều là cậu nấu. Nấu xong còn phải dọn lên, mời mọi người ngồi vào bàn ăn trước. Còn cậu, chờ ăn đồ dư, sau này lớn làm việc nhiều cũng được chia phần, nhưng cũng chẳng mấy khi no. Lúc đói quá giấu chút đồ ăn riêng, nếu bị phát hiện thì lại ăn đòn.
Cậu vừa quay qua, thấy tướng ăn của Cố Thanh Nam, "Ngươi ăn đến mức vui như thế sao? Cũng chỉ là chuyện thường ngày thôi mà."
"Không phải, trình độ này của người, có thể mở cửa hàng đó. Có hứng thú mở tửu lầu không?"
Bạch Kim Thời cũng từng nghĩ tới, nhưng trước mắt còn chưa phải lúc, chờ qua một đoạn thời gian, xem tình hình thế nào đã, "Bàn sau đi."
Cố Thanh Nam cảm thấy chắc chắn về sau hệ thống sẽ giao nhiệm vụ mở cửa hàng. Bước đầu tiên khả năng là bán nông sản, lúa mì một ngày một đêm có thể thu hoạch, mỗi ngày trồng một đợt, không mấy chốc kho nhà đầy ắp............
Tối đó Cố Thanh Nam nằm trên giường, nhìn giao diện trò chơi xem có cái gì mới không, quả nhiên có nhiệm vụ nhánh.
[Nhiệm vụ nhánh: Công đường thẩm án 0/10 (Khen thường 10.000 đồng tiền)]
Cố Thanh Nam chỉ vào mấy số không phía sau, "Một vạn... Một vạn đó!!! Thế mà có một vạn!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!