Sau khi bàn bạc xong xuôi, Cố Thanh Nam vì muốn giảm bớt áp lực mua sắm cho xưởng may, trước tiên gọi ba vị thôn trưởng thuộc phạm vi mình quản lý đến mở một cuộc họp.
Mấy vị thôn trưởng này trước đó từng thay mặt dân làng lên huyện thành mua hạt giống, Cố Thanh Nam còn chiêu đãi bọn họ một phen, hỏi han đôi chút tình hình trong thôn. Bọn họ đều bảo trong thôn mọi sự đều ổn, nhưng hắn có cảm giác là đối phương không dám nói thật. Có dịp, hắn vẫn muốn tự mình đến từng thôn một chuyến thì mới yên tâm.
Tuy nhiên hiện tại thời gian của hắn thật sự không đủ dùng, đành tạm gác lại. Sau khi gọi ba thôn trưởng đến, mấy người trong lòng đều vô cùng phấn khởi. Nếu là quan lão gia khác cho gọi, bọn họ chắc chắn sẽ nghĩ là mình phạm chuyện gì, còn chưa bước vào cửa đã sợ tới mức chân run lẩy bẩy. Nhưng Cố Thanh Nam là quan tốt, ai được hắn gọi đến, nhất định là có chuyện tốt.
Quả nhiên, sau khi mọi người đến nơi, Cố Thanh Nam liền nói rõ ý muốn để phụ nữ và ca nhi trong thôn làm xiêm y, mỗi bộ xiêm y đều có thù lao rõ ràng, không cần ra khỏi nhà, sẽ có người tới tận cửa thu hàng.
Ngoài ra, hắn còn hỏi bọn họ có thể trồng mía được không, bởi hắn định mở một xưởng đường. Mấy vị thôn trưởng lập tức gật đầu đồng ý, muốn bao nhiêu là trồng bấy nhiêu!
Trước đó hắn chia đất cho dân ngoại lai, mở xưởng để sắp xếp công việc cho đám khất cái, việc này khiến người bản địa bất mãn, từng có người tới huyện nha chất vấn hắn, nói rằng không thể thiên vị người ngoài, có chuyện tốt nên để cho dân nhà trước.
Cố Thanh Nam trấn an, "Ta chuẩn bị mở một xưởng đường, đến lúc đó ai nấy đều có công ăn việc làm. Người nào muốn làm thì cứ đúng thời gian quy định đến báo danh. Về sau nếu ai còn tới gây phiền, thì sẽ không được an bài công việc."
Đám người này mỗi lần tới gặp hắn đều nhất định phải vây Cố Thanh Nam ở trong, cứ như sợ hắn chạy mất. Dân ngoại lai chưa từng dám như vậy, còn dân bản địa thì giống như con cháu được nuông chiều trong nhà, gan to lại hay giở tính khí, chẳng sợ hắn gì cả. Trái lại, dân ngoại lai như thể trẻ con được nhận nuôi, vừa sợ bị la, lại lo lắng bị đuổi đi.
Sau khi nghe xong những lời Cố Thanh Nam dặn, mọi người lúc này mới tản đi trong quy củ, trong lòng đều thấy vui mừng. Bọn họ nghĩ rằng ép dầu vất vả quá mức, làm đường có vẻ nhẹ nhàng hơn một chút, trong lòng liền thấy hài lòng, nghĩ rằng Cố Thanh Nam cuối cùng vẫn là hướng về phía dân bản địa.
Cố Thanh Nam nhắc nhở một câu, "Tuy những người đó là dân ngoại lai, nhưng một khi đã nhập hộ, thì về sau cũng là người nơi này. Các ngươi đừng dùng ánh mắt kỳ thị mà nhìn họ, phải coi nhau như người một nhà mà sống chung."
Bọn họ ngoài miệng đáp lời, nhưng trong lòng thì vẫn như cũ xem thường người ngoại lai...........
Xưởng xay bột đã mở, xưởng gỗ cũng vận hành, còn hoàn thành thêm vài nhiệm vụ gieo trồng, thậm chí đã nuôi cả gà, cấp bậc của Cố Thanh Nam cũng tăng lên cấp 11.
Sau khi thăng lên cấp 11, phần thưởng lần này không ít tiền đồng, khiến tổng số tiền của hắn tăng vọt lên đến hai mươi vạn!
"Hai mươi vạn!" Hắn mừng rỡ đến mức quên cả xem những phần thưởng khác và công năng trò chơi vừa mới mở ra, chỉ vì hai mươi vạn đồng kia mà cao hứng nửa ngày.
Hai mươi vạn đồng này còn khiến hắn vui hơn cả vạn lượng hoàng kim do Hoàng thượng ban trước đó.
Hoàng kim và đồng tiền đều có thể dùng để kiến thiết huyện thành, nhưng đồng tiền kia lại cho hắn cảm giác thành tựu mạnh hơn hẳn.
Có nhiều tiền như vậy, hắn có thể thoải mái tiêu pha rồi.
Những phần thưởng khác hắn cũng không buồn xem kỹ, vẫn là những món quen thuộc, không công cụ thì cũng là hạt giống. Hắn trực tiếp ném cả vào không gian trữ vật. Lần này vì thăng cấp, không gian được mở rộng thêm mười ô vuông. Trong thời gian gần đây ô đựng đồ của hắn đã chật kín, hắn đành lấy bớt đồ ra, ví dụ như trước kia vì sợ bị lộ nên đào được mạch cán, rơm rạ các loại đều bỏ hết vào đó, gần đây lại trúng mùa thu hoạch lúa mạch, hắn liền đem đống đó lấy ra, chiếm hết năm ô.
Sau đó lại cho thêm mớ đồ khác vào, nháy mắt lại đầy.
Ô đựng đồ tuy rộng rãi, nhưng đồ của hắn chủng loại quá nhiều, cũng không chịu nổi.
Rất nhiều hạt giống vẫn chưa đạt đến cấp gieo trồng, lại chỉ thưởng có một hai cái, hắn liền gom lại toàn bộ, đặc biệt cải tạo một gian phòng khách thành kho chứa, chuyên dùng để cất hạt giống và một ít nông cụ, nhằm giải phóng không gian trữ vật.
Về sau đồ vật càng ngày càng nhiều, khả năng một gian phòng khách cũng không đủ, vừa lúc tiệm cơm nhỏ chuẩn bị khai trương, Đạo Hoa cũng dọn đến hậu viện tiệm ăn, hai phòng khách trong nhà đều trống, mà trong nhà lại cũng không có khách nhân, giữ lại cũng vô dụng.
Nếu sau này có khách tới phủ, thì để họ ở lại khách đ**m.
Ở huyện thành có một khách điểm, nhưng xiêu vẹo đổ nát, sau này thương nhân nơi khác tới nhiều, huyện thành mở thêm hai cái nữa, tuy chẳng khá hơn bao nhiêu nhưng giường lớn ngủ chung, thương nhân đó cũng không quá để ý, bọn họ chỉ cần kiếm tiền, chỗ ở chắp vá một chút cũng không sao.
Thương nhân mua hạt giống cũng kéo theo kinh tế huyện thành đi lên, không chỉ có thêm hai khách đ**m mà còn thêm vài tiệm cơm, họ cũng không cần phải lo liệu những thương nhân đó đi rồi sẽ không còn khách nữa. Công nhân xưởng gỗ, lò gạch kiếm được tiền cũng sẽ đến tiệm cơm ăn, uống chút rượu.
Huyện thành đang từng chút một tốt lên, không bao lâu nữa, đời sống của người dân trong huyện thành sẽ được nâng cao, nhu cầu của họ cũng sẽ nhiều thêm. Dù là tiệm cơm hay khách đ**m, điều kiện đều sẽ thay đổi theo hướng tốt hơn.
Hắn vốn tính dùng đá quý để đổi ô vuông, may mà vừa thăng cấp, mở ra được thêm ô vuông, coi như tạm giải quyết khốn cảnh.
Trò chơi hệ thống b*n r* rất nhiều tin tức nhắc nhở, sau khi thăng cấp, mở ra một công năng mới là sách tranh thành tựu.
Sách tranh thành tựu không chỉ ghi chép loại cá, còn có các loại rau dưa, trái cây. Mỗi lần hắn câu lên được một loại cá mới hay làm ra một món ăn mới, đều sẽ hoàn thành thành tựu tương ứng.
Hiện tại hắn đã hoàn thành 16 loại cá lớn, 3 loại lương thực, 1 loại trái cây, 4 loại rau dưa. Mỗi loại đều có phần thưởng khác nhau, có cái thưởng tiền đồng, có cái thưởng đá quý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!