Chương 4: (Vô Đề)

"Chắc là sẽ không có loại cốt truyện kỳ cục này đâu nhỉ..." Cố Thanh Nam gắt gao giữ chặt quần áo, thầm nghĩ chỉ cần lên giường rồi nhắm một mắt mở một mắt là trời sẽ sáng. Hắn còn thuận tiện nhìn thoáng qua hình ảnh phòng livestream, phát hiện khung hình đã chuyển sang màn đen, nhưng vẫn thấy được làn đạn cuồn cuộn như thác lũ.

[Làn đạn: Không phải chứ?! Vì sao lại màn đen?! Đây là đoạn tui mong chờ nhất mà!!]

[Làn đạn: Không xem được hình thì cho xin tí âm thanh cũng được, tui trả phí!!]

[Làn đạn: Gấp c-h-ế

-t tui! Mau nói, mau nói đi! Hai người họ có xảy ra gì không?!]

......

Cố Thanh Nam đối diện với Bạch Kim Thời, bước tới giường nằm xuống, kéo chăn che kín bản thân, cảnh giác nhìn Bạch Kim Thời, cứ như là cô vợ nhỏ sợ bị người vấy bẩn.

Bạch Kim Thời cũng là lần đầu gặp trường hợp này, không biết phải làm sao. Lúc trước cậu bị chuốc thuốc mê rồi đưa đến giường, khi tỉnh lại đã thấy mọi người vọt vào trong, chuyện gì cũng chưa từng xảy ra. Trước giờ khi thành thân, người trong nhà đều sẽ dạy chút ít về chuyện phòng the, chỉ là khi cậu xuất giá, không có ai dạy bảo, ai cũng cho rằng cậu đối với phương diện này vô cùng thuần thục.

Cậu cực kỳ e ngại chuyện này, vốn dĩ nghĩ thành thân xong sẽ làm quả phụ, nhưng bây giờ Cố Thanh Nam đã tỉnh, cũng khó trốn tránh.

Thế nhưng Cố Thanh Nam người này thật đặc biệt, trước kia cậu gặp những nam nhân khác, ai nấy đều mang theo ý đồ. Ban nãy Cố Thanh Nam ở trước mặt thúc bá nói thay cậu, những tưởng hắn đang thể hiện trước mặt cậu, chờ vào nhà trong sẽ không nhịn nổi muốn lên giường. Tuy đối với chuyện ấy không quá thích, nhưng cậu và Cố Thanh Nam đã thành thân, cũng không có lý do cự tuyệt đối phương.

Cậu nghĩ Cố Thanh Nam chủ động, mình thuận theo nhịn một chút cho xong, nhưng Cố Thanh Nam lại bày ra vẻ ngượng ngùng, ngây thơ.

Cậu nghiêng đầu nhìn về phía Cố Thanh Nam đang nằm, chẳng lẽ muốn cậu phải chủ động?

Còn Cố Thanh Nam đang ở đằng kia cố hết sức chờ hừng đông, hắn nhắm chặt mắt lại, "Trời đã sáng rồi!"

Mở ra vẫn thấy đêm đen, hắn không tin tà, tiếp tục nhắm mắt rồi mở ra, vẫn cứ là trời đen như mực. Hắn mở giao diện trò chơi, không thấy tính năng điều chỉnh thời gian, "Không thể nào, game tinh tế như vậy, thế mà không thể tua nhanh thời gian? Chẳng lẽ trò chơi này đồng bộ với thời gian hiện thực?"

Hắn thà tin có bug, chứ không tin bản thân phải nằm trên giường thật một đêm thì mới có thể tới sáng. Hắn tiếp tục nhắm mắt, trong lòng đếm số, lại lần nữa mở ra, trời vẫn đen sì. Bỗng hắn thấy cậu trai xinh xắn kia tiến lại gần mình.

Thân thể hắn cứng đờ, quay phắt đầu lại, đối mặt với đôi mắt Bạch Kim Thời.

Bạch Kim Thời đang tự hỏi phải chủ động ra sao, đến khi hồi thần lại thì thấy Cố Thanh Nam đang cảnh giác nhìn mình, cứ như mình làm chuyện xấu với hắn vậy, "Người không giống những người ta từng gặp qua."

Cố Thanh Nam vừa nghe cậu chủ động bắt chuyện, lòng thầm đoán tám phần là lại có cốt truyện gì đó cần hoàn thành, cho nên hắn mới không thể skip thẳng tới sáng. Có điều, lời thoại này sao nghe là lạ?! Nghe cứ hơi gay gay.

"Chỗ, chỗ nào không giống?" Cố Thanh Nam dịch người về phía sau.

"Ý ta là, ngươi rất tốt." Bạch Kim Thời nhớ tới những nam nhân trước đây, trong mắt bọn họ đều mang theo d*c v*ng như muốn ăn tươi nuốt sống cậu, mà Cố Thanh Nam thì không, "Ngươi là người quân tử. Nhưng hôm nay chúng ta đã thành thân rồi, ở trên giường cũng không cần phải làm quân tử nữa. Huống chi chúng ta còn muốn sinh con, ngươi là con một, sinh một đứa trẻ, không chỉ là vì ta, mà cũng là vì ngươi."

"Con? Ngươi muốn ta sinh con cho ngươi?" Cố Thanh Nam cái khác cũng không nghe lọt, chỉ nắm được điểm này, chẳng lẽ đây là nhiệm vụ cốt truyện phải hoàn thành? Trò chơi này tuy gắn tag 18+, nhưng không cần phải diễn cả loại cốt truyện này chứ! Huống chi mình còn là đàn ông, sinh con với cậu ta thế quái nào được?

Bạch Kim Thời nghĩ tán gẫu mấy lời với hắn, ai dè hắn lại cho rằng Bạch Kim Thời muốn c**ng b*c hắn, dọa hắn lăn một vòng rơi thẳng xuống đất, còn đánh đổ giàn hoa, chậu hoa rơi xuống cổ chân hắn.

"Móa!" Cố Thanh Nam ôm lấy cổ chân sưng tấy, cảm giác đau đơn cũng vô cùng chân thật, không giống giả lập chút nào.

Bạch Kim Thời thấy hắn rớt xuống, cũng vội vàng mặc xiêm y vào, đi tới xem xét, "Ngươi đừng cử động, ta đi lấy thuốc."

Cố Thanh Nam thấy cậu ngồi xổm trước mặt mình, ngón tay dính thuốc mỡ cẩn thận bôi vào chỗ bị thường, động tác nhẹ nhàng kiên nhẫn. Quá gay rồi... Hắn cũng không dám nhìn thẳng mặt đối phương nữa.

Ngay cả cơn đau cũng quên mất, hắn chỉ muốn thoát khỏi trò chơi ngay lập tức. Hắn tự nhủ bình tĩnh bình tĩnh, lần sau đăng nhập lại thì đổi nhân vật khác, hoặc thôi không chơi nữa, phải đền tiền vi phạm hợp đồng cũng được.

Hắn mở giao diện game, phát hiện nút rời khỏi biến thành màu xám.

"Cái gì?! Tình huống gì đây? Server sập?" Mạng nhà hắn cực xịn, hẳn là trò chơi có vấn đề, dùng sức ấn vài lần cũng không thoát được. Không out nổi, còn nhảy ra một ô thông báo.

[Hệ thống: Ngài chưa hoàn thành tất cả nhiệm vụ, tạm thời không thể rời khỏi trò chơi.]

"Tất cả nhiệm vụ? Điên à? Tao đi WC như nào? Ngủ đâu? Ăn sao?" Cố Thanh Nam phẫn nộ tột cùng, cảm thấy mình như bị lừa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!