Cố Thanh Nam đưa cậu công thức xong lại cảm thấy không ổn, đây là nhiệm vụ của hắn, giờ đưa cho Bạch Kim Thời, giống như là để Bạch Kim Thời làm giúp hắn.
Hắn nhớ tới lúc mới xuyên qua, hắn muốn khoe tài với Bạch Kim Thời, cuối cùng lại ăn đồ cậu nấu.
"Các ngươi không phải muốn mở tiệm cơm sao? Phải có món tủ chứ, món này chỉ có chúng ta biết gia vị thế nào. Ngươi làm được rồi sau đó để khuê mật của ngươi làm, đừng để bản thân mệt quá." Cố Thanh Nam thấy mặt cậu đỏ, chạy nhanh kéo cậu về phòng, "Hôm nay nóng quá, hun mặt ngươi đỏ bừng rồi."
Bạch Kim Thời nào phải bị hun nóng, mà là bởi mấy lời đừng để bản thân mệt làm cho xấu hổ.
"Các ngươi hôm nay đã chọn được cửa hàng chưa? Có cần ta hỗ trợ gì không?" Cố Thanh Nam hỏi.
"Ta cho người phá trước, chờ xong xuôi ngươi hẵng tới." Bạch Kim Thời mang bản vẽ mở ra trước mặt Cố Thanh Nam, trước đây cậu ở kinh thành đã được học vẽ, vẽ cũng không tệ. Cậu đây là muốn để Cố Thanh Nam thấy được ưu điểm của mình.
"Thiết kế tốt lắm, giống tranh minh họa." Cố Thanh Nam nghĩ nghĩ, "Hai tầng à, chi bằng vẽ ba tầng đi. Ta thấy huyện thành này cao nhất chỉ có hai tầng, chúng ta làm ba tầng, chắc chắn sẽ thành kiến trúc nổi bật."
"Người ở đây cực kỳ tôn sùng đồ vật ở kinh thành hoặc mấy thành lớn, nếu chúng ta có thể xây được ba tầng, nhất định sẽ thu hút không ít người. Chỉ là huyện thành ít người, hai tầng thôi đã ít, mà ba tầng càng hiếm vị trí..." Bạch Kim Thời có phần lo lắng sẽ thâm hụt tiền.
"Không sao, tuy giờ thiếu, sau này chúng ta lại phát triển thêm, năm tầng cũng được. Trước mắt cứ làm ba tầng đi." Cố Thanh Nam rất tự tin vào tương lai phát triển, đường xá ở huyện thành này xuống cấp, cửa hàng cũng có tốt xấu, thành thị xây dựng loạn xạ, hắn rất muốn sửa lại đường.
Nhưng trước mắt hắn vẫn còn đang dựa vào của hồi môn của Bạch Kim Thời mà sinh hoạt, việc sửa đường còn phải đợi thêm.
Hơn nữa, dù đường có sửa thì cũng quá rối, hắn định quy hoạch trước và khai phá một khu kinh tế, di dời khu phố cũ rồi phá bỏ cải tạo.
Hắn bỗng nhớ tới cục vàng khen thưởng lúc thăng cấp, vội lấy ra nhét vào tay Bạch Kim Thời, "Ta nhặt được ở trên đường, ngươi giữ đi."
"Nhặt?" Bạch Kim Thời khó mà tin nổi, "Nhặt được ở đâu vậy? Núi sâu rừng già còn có thể nhặt được vàng ư?"
"Ta đang nghi ngờ trên núi có mỏ vàng, chờ đến khi phát hiện ra vị trí sẽ khai thác." Cố Thanh Nam tuy rất muốn tìm ngay nhưng giờ sức người sức của không đủ, hơn nữa quan binh nhìn cũng chẳng ra dáng, ngã trái ngã phải. Nghe đâu ngoài thành còn có thổ phỉ, chẳng may chúng xông vào, hắn cũng không có năng lực phản kháng.
Hơn nữa, đào được mỏ vàng không có nghĩa đều thuộc về hắn. Phía trên còn có triều đình, không chừng sẽ phái một quan viên chuyên trách tới xử lý.
Trừ khi....
Hắn nhớ tới những công cụ hình người đó của trò chơi, hình như cũng có công cụ người đào quặng, đến lúc đó mình có thể dùng để lén đào.
Bạch Kim Thời còn đang nhìn khối vàng kia mà khiếp sợ, miệng vẫn chưa khép lại, "Mỏ vàng? Vậy mà còn có mỏ vàng, chúng ta giàu to rồi!"
Cố Thanh Nam nhìn tiểu tham tiền trước mặt, nhịn không được cong khóe miệng. Mới lúc trước còn tưởng Bạch Kim Thời là đóa hoa cao lãnh, thế mà càng ở chung càng thấy đủ loại biểu cảm phản ứng của cậu, người này rõ ràng chỉ là một thiếu niên còn mang chút tính trẻ con, tuổi cũng chỉ 18, tính ra ở hiện đại cũng vừa mới tốt nghiệp cấp 3.
"Thì ra ngươi cũng thích tiền hả." Cố Thanh Nam để cậu chạy đi cất, "Ngươi vẽ không tồi, chờ thêm một đoạn thời gian, giúp ta vẽ một bản quy hoạch khu khai thác."
"Khu khai thác là cái gì?" Bạch Kim Thời hỏi.
"Huyện thành này còn nhiều chỗ bỏ hoang, người cũng đều dồn về cùng một khu, sống chen chúc. Ta muốn quy hoạch lại, tận dụng hết đất. Dự định làm đường, dựng nhà, mở cửa hàng, làm một khu cho ngay ngắn chỉnh tề, nhìn thuận mắt một chút." Cố Thanh Nam giải thích.
Bạch Kim Thời có chút hiểu ra, "Tựa như thôn kia trong thành, ngươi là muốn ở đất hoang dựng thêm một khu mới, chỉ là không phải để làm ruộng mà là để buôn bán?"
"Đúng rồi. Làm một khu mới, xinh đẹp chỉnh tề, đợi đến lúc huyện thành phát triển lên, dân có tiền rồi cũng sẽ không cam tâm ở mãi mấy căn nhà rách. Lúc đó bọn họ có nhu cầu dọn sang nhà mới, đôi bên đều có lợi."
Bạch Kim Thời đã sớm lấy ra giấy bút, "Ngươi có yêu cầu gì cứ nói, ta nhớ kỹ."
"Giờ chỉ mới là ý tưởng thôi, có lẽ một hai năm sau mới thực hiện được. Nhưng trước lúc bắt đầu, phải hiểu rõ huyện thành này đã. Cho nên rảnh rỗi thì cứ ra ngoài đi dạo nhiều một chút." Cố Thanh Nam nói.
Bạch Kim Thời nghe ra ý tứ của hắn, "Yên tâm, chuyện như lần trước sẽ không xảy ra nữa."
Lúc này Hạch Đào ở bên ngoài gõ cửa, "Tiểu Thúy tỷ bên kia tới, nói bà bà muốn mời hai ngài tối nay qua ăn cơm."
"Tiểu Thúy là ai?" Cố Thanh Nam thiếu chút nữa đã quên trong nhà còn có một bà bà.
Tuy rằng còn ở chung một viện, nhưng từ sau khi tách ra, bà bà vẫn luôn yên tĩnh không xuất hiện. Từ lúc nhị bá bị hắn bắt, đám bá phụ bá mẫu kia cũng không dám lại đây giở trò trộm đồ, thành ra hắn quên mất còn có trưởng bối sống chung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!