Cố Thanh Nam từ trong ba lô lấy ra cần câu cấp 1, vừa nghiên cứu cách dùng, vừa liếc nhìn dãy núi không xa phía trước. Núi bên này cây cối um tùm, hắn từng cố ý hỏi thăm qua, sơn mạch này không có chủ, mấy thôn quanh đó đều lên núi hái thuốc, mang dược liệu về bán cho tiệm thuốc trong huyện thành, hoặc bán lại cho mấy lái buôn, rồi lái buôn lại chuyển ra ngoài tiêu thụ.
Cũng có người lên núi đốn củi, người trong thôn hoặc tự dùng, hoặc đem ra huyện thành bán cho dân huyện.
Hắn nhớ trong ba lô có rất nhiều loại hạt giống cây cối, nếu mấy hạt giống ấy cũng tăng trưởng nhanh như mấy loại nông sản trước đó, hắn hoàn toàn có thể dựng xưởng gỗ trên núi, vừa trồng vừa đốn, tạo thành chuỗi sản xuất gỗ bền vững, lấy không hết, dùng không cạn.
Có điều, mở xưởng thì lại phải tiêu tiền. Cố Thanh Nam lập tức nghiêng đầu nhìn Bạch Kim Thời, giọng kéo dài mềm như kẹo mạch nha: "Bạch ca~"
Bạch Kim Thời lần đầu nghe hắn gọi "Bạch ca" còn hơi run một chút. Sau này nghe nhiều rồi, liền biết khi kêu vậy, một là có con chuột bị bắt gặp, hai là lại phải tiêu tiền.
"Lần này muốn bao nhiêu?" Bạch Kim Thời hỏi rất bình tĩnh, không chút oán giận. Từ lúc sống chung đến nay, mỗi lần Cố Thanh Nam mở miệng đòi tiền đều là để làm ăn.
Mở tiệm gạo hết 30 lượng, trong đó 20 lượng để thuê cửa hàng, còn lại lo bảng hiệu, trang hoàng, lương tháng cho tiểu nhị với chưởng quầy. Lương thực bán ra đều là hai người tự trồng, chi phí đầu tư nhẹ, lại nhờ có hoạt động ưu đãi và quảng cáo thông minh, tiền lời gấp mấy lần dự tính, đến nay vẫn duy trì ổn định.
Lò gạch tốn nhiều hơn, mất tới 50 lượng, nhưng lợi nhuận cũng không tệ, gần đây bắt đầu có lời.
Quan trọng nhất là Cố Thanh Nam hứa tiền kiếm được đều sẽ giao cho cậu, mỗi lần lấy tiền từ cửa hàng và lò gạch về, cậu càng xem càng kiên định.
"Vẫn là ngươi hiểu ta nhất, biết ta lần này thật sự cần tiền." Cố Thanh Nam chỉ về phía ngọn núi bên kia, "Ta muốn dựng một xưởng gỗ trên núi, vừa đốn củi vừa gia công, sau đó vận chuyển về huyện thành, xây thêm một xưởng bán gỗ. Rồi từ đó có thể phát triển thêm: mở xưởng làm gia cụ, xưởng khắc gỗ thủ công, đủ kiểu nhà máy."
Bạch Kim Thời nghe quy hoạch của hắn, cảm thấy không tồi, cậu có dự cảm, Cố Thanh Nam là người càng lăn lộn càng ra tiền.
Bạch Kim Thời: "Muốn bao nhiêu, ta về lấy cho ngươi."
"Cảm ơn Bạch ca~" Cố Thanh Nam cực kỳ thích cậu hào phóng như vậy, hào phóng có nghĩa cậu tín nhiệm hắn. Mà được một người tin tưởng vô điều kiện là chuyện vui vẻ tột cùng.
[Làn đạn: Bình thường cảm ơn fans cũng không thấy ngọt thế này đâu nha!]
[Làn đạn: Lần sau tui tặng quà, cũng muốn đãi ngộ y chang như vậy đó!]
Cố Thanh Nam liếc làn đạn một cái, bỗng nhiên nhớ ra, tuy hắn đã xuyên tới nơi này, nhưng tài khoản livestream vẫn còn đang mở. Tiền quà tặng vẫn liên tục được chuyển vào.
Toàn thế giới đều đang theo dõi hắn livestream xuyên không, vậy số tiền quà kia có khi còn nhiều hơn hắn tưởng.
Không nhịn được mở giao diện nhìn một chút, từ lúc xuyên tới nay, riêng tiền quà tặng đã lên tới hơn một trăm triệu, mà đó còn là sau khi chia phần với nền tảng phát sóng.
Nếu sau này quay về được thế giới cũ, không chừng hắn đã là tỷ phú rồi! Nghĩ tới đây, động lực làm nhiệm vụ lập tức tăng vọt!
........
Cố Nhị Ngũ đặt hai cái ghế bên bờ sông, Bạch Kim Thời ngồi cạnh Cố Thanh Nam xem câu cá, "Trên đường tới đây ta thấy không ít đất hoang, có thể khai khẩn trồng trọt được không?"
Cậu vừa dứt lời, thấy Cố Thanh Nam quăng cần câu xuống sông, lập tức kéo lên một con cá chép to tròn mập mạp, động tác trôi chảy tới mức làm người ta không kịp phản ứng. Bạch Kim Thời trợn to hai mắt.
Cố Thanh Nam vừa rồi nghiên cứu một chút về cây cần câu cấp 1. Cần câu thoạt nhìn chỉ là loại bình thường, nhìn mãi cũng không phát hiện có gì đặc biệt. Nhưng đến khi hắn thả cần xuống nước, trước mắt bỗng hiện ra một vòng tròn, bên trong có một con cá hoạt họa, thong thả bơi từ trái sang phải. Trên vòng tròn còn hiện lời nhắc:
[Cá vừa lọt vào vòng, hãy lập tức nhấn điểm đánh.]
Hắn làm theo hướng dẫn, chờ cá nhỏ bơi vào trong vòng, nhanh tay nhấn một cái, sau đó ngoài đời thật, quả nhiên câu được cá lên.
Hắn mừng rỡ bỏ cá vào thùng, sau đó lại thử cần câu cấp 2, thao tác cũng tương tự. Nếu cá nhỏ không lọt vào vòng thì câu thất bại.
Cá chia cấp bậc khác nhau. Như con cá chép hắn vừa câu là cá cấp 1. Cần câu cấp 1 đa số câu được cá cấp 1, tuy nhiên cũng có tỷ lệ nhỏ câu được cá cấp 2, cấp 3
- chỉ là rất thấp.
Hắn vui quá hóa mê, quên trả lời câu hỏi của Bạch Kim Thời, một hơi thử hết tất cả các loại cần câu trong tay.
Ban đầu câu được cá còn bình thường như cá chép, cá trắm cỏ, cá nheo, cá lư, về sau thậm chí có cả mực, cá hố, cá nóc, hàu sống, bắt đầu có chút không phù hợp bối cảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!