Lưng Từ Y Đồng dính chặt vào cánh cửa, cô khẽ hô một tiếng "a", đầu óc bỗng trở nên trống rỗng.
Nếu không phải anh đang đứng ngay đây, cô đã tưởng mình bị ảo giác.
Phía sau hậu trường vừa kết thúc trận đấu, người đến kẻ đi, các thành viên đội thắng lần lượt xuống sân khấu, đùa giỡn, cười nói. Tiếng người từ xa đến gần dần dần lắng xuống.
Ánh sáng mạnh từ đèn huỳnh quang trên trần chiếu xuống, rọi vào người Dư Qua, tất cả tiếng ồn ào dường như chỉ dừng lại ở trên người anh.
Từ Y Đồng nuốt một ngụm nước bọt, cô cảm thấy mình hơi mơ màng…
Dưới cái nhìn tĩnh lặng của Dư Qua, thời gian như ngừng lại một lúc. Cô ngẩn ngơ một hồi lâu, trên mặt mới xuất hiện một chút cảm xúc.
"Vừa rồi, là anh gọi em à?"
Cô thận trọng xác nhận.
Lời nói cứ ngắt quãng, giọng nói không có sức lực.
Thỉnh thoảng có vài nhân viên đi qua, thấy Dư Qua đang đứng ở cửa phòng nghỉ của TG, bên cạnh còn có một cô gái, bọn họ cũng không dám dừng lại, chỉ lén nhìn họ một cái rồi nhanh chóng rời đi.
"Ô của cô."
Có vẻ như anh chưa từng nói một lời thừa thãi, cũng không cần dùng đến những từ ngữ làm dịu bầu không khí, anh luôn chỉ nói thẳng vào trọng điểm.
"Ô của em…" Từ Y Đồng ngớ người, cô lặp lại một câu, "Ô của em."
Tông giọng đột ngột lên cao —
"À! Đúng rồi! Ô của em!" Từ Y Đồng nhìn thẳng vào Dư Qua.
Anh vậy mà vẫn nhớ.
Từ Y Đồng cảm thấy lâng lâng, trong lòng vui mừng, không hiểu sao lại sinh ra một cảm giác tự mãn và đắc ý.
Tên của cô, chiếc ô của cô.
Dư Qua đều nhớ rõ.
Từ Y Đồng nghiêng đầu, khóe miệng nở một nụ cười tinh quái của kẻ "chiến thắng", "Nếu anh không nhắc, em suýt nữa đã quên rồi."
Im lặng một chút, Dư Qua hơi nhíu mày hỏi, "Bao nhiêu tiền?"
Bao nhiêu tiền?
Từ Y Đồng một lúc không hiểu anh ta đang nói gì, "Bao nhiêu tiền gì cơ?"
……
Trong phòng nghỉ của OG.
A Văn xoay quanh tiểu C một vòng, lắc đầu tặc lưỡi, "C à, chúng ta thực sự nên giảm cân, cái mông này của cậu to quá rồi."
"Có không?" Tiểu C kinh ngạc cúi đầu nhìn mông mình, "Tôi thấy cũng bình thường mà."
"Nếu không thì làm sao mà cậu vừa ngồi một cái là nghiền nát cả ba lô đầy bánh quy của Fish?"
Will lười biếng bổ sung: "Còn cái ô xấu đó nữa."
Nói đến đây A Văn không nhịn được cười, "Mấy cậu có chú ý biểu cảm lúc đó của Fish không? Cậu ta cầm cái ô cũ kỹ đó, kiểm tra hai ba lần luôn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!