Chương 7: (Vô Đề)

Haizz.

Từ Y Đồng chống cằm bằng cả hai tay, thở dài đầy tâm trạng.

"Ờ…" Từ Y Đồng mắt nhìn lơ đãng, "Cậu tiếp tục đi, nói tiếp đi, tớ đang nghe mà."

Quán rượu nhỏ mang chút phong cách văn nghệ này nằm trong một con ngõ gần nhà Từ Y Đồng. Chủ quán có tay nghề pha chế rất khá, nhưng nghe nói là một thiếu gia nhà giàu chơi cho vui, tính cách thì lười biếng, cũng chẳng mặn mà chuyện buôn bán, nên nơi này vắng vẻ hơn hẳn những chỗ khác, trở thành chốn thường lui tới của mấy cô.

Không biết hôm nay bị cơn gió tà đạo nào thổi tới, vừa mới ngồi xuống, CC đã rút ra một cái laptop, nói muốn bàn chuyện làm ăn với Từ Y Đồng.

Thế là hai người nghiêm túc bàn luận đủ thứ, nào là mô hình kinh doanh mở tiệm, chi phí trang trí, kế hoạch lợi nhuận sau này…

Rượu còn chưa mang lên, Thái Nhất Thi suýt chút ngủ gật, cô không nhịn được mà cắt ngang: "Thôi đừng nói nữa, mấy bàn bên cạnh nhìn bọn mình mấy lần rồi đấy. Hai cậu không nghĩ mình đang truyền cảm hứng gì đó à? Nhìn y chang mấy bà chị kinh doanh online làm giàu kiểu "nữ cường" đấy."

Jasmine cười sắp nghẹt thở, cô ấy xiên một miếng trái cây bỏ vào miệng, giọng nói mơ hồ: "Mà các cậu tính mở tiệm ở đâu thế?"

"Ở Từ Hối." CC bốp một tiếng đóng laptop lại, cô cũng lười nói tiếp, "Từ Y Đồng tự tìm vị trí đấy, tớ gọi điện hỏi rồi, tuần sau sẽ cho người đến xem."

"Sao lại chạy qua Từ Hối vậy?"

Từ Y Đồng né tránh: "Địa thế ở đó tốt mà."

"Hơ." CC cười khẩy, "Tưởng tớ không biết à, trong bán kính năm trăm mét có cái "ký túc xá" của nam thần nhà cậu đấy."

"Cậu đừng quê mùa thế chứ, cái đó không gọi là ký túc xá, người ta gọi là "căn cứ" huấn luyện được không"

Thái Nhất Thi biểu lộ vẻ khó xử, "Mở tiệm trước cửa nhà người ta, nếu sau này không thích anh ta nữa thì sao?"

Từ Y Đồng kiên quyết phản bác: "Cũng không phải hoàn toàn vì Dư Qua mà, chỉ là lần trước đưa bạn đến đó, tớ vô tình phát hiện có cửa hàng muốn chuyển nhượng."

Cuối cùng, cô còn nhấn mạnh: "Khu đó chắc chắn sẽ có khách, khu Từ Hối có mấy trường đại học mà, sinh viên trẻ rất đông, họ là khách hàng tiềm năng đấy."

Thấy cô kiên quyết như vậy, Thái Nhất Thi liền lườm một cái, cũng không tiếp tục vạch trần.

CC: "Được rồi, tớ nói trước, đàn ông là đàn ông, công việc là công việc, đến lúc thất tình rồi nghỉ việc, cậu cứ chờ tớ xử lý cậu đi."

Từ Y Đồng vỗ mạnh lên bàn, cô tức giận nói: "Dù sao các cậu cũng không muốn tớ tốt lên!"

"Muốn cậu tốt lên như thế nào?"

Từ Y Đồng lầm bầm: "Biết đâu tớ với Dư Qua có thể thành đôi thật…"

Lời nói này đã không còn mạnh mẽ nữa.

"Những cô fangirl của anh ta còn nhiều tiền hơn tớ, cậu cứ mơ đi."

Từ Y Đồng không còn tranh cãi nữa, cô mệt mỏi tựa vào bàn.

Nhìn vào chiếc đèn nhỏ hình mặt trăng trên bàn, suy nghĩ của cô lại bay đi xa.

Lúc đầu, cô rất mong đợi ngày kia sẽ đi xem trận đấu, rồi nhân cơ hội gặp Dư Qua để lấy lại chiếc ô. Nhưng không lâu trước, cô đã chứng kiến sự việc xảy ra ở bệnh viện, và mấy ngày nay cô cũng tự giác không làm phiền anh, huống chi là nhắn tin nhắc anh chuyện chiếc ô…

Chuyện nhỏ như vậy, chắc Dư Qua sẽ chẳng nhớ đâu.

Từ Y Đồng nghĩ, dù anh không nhớ thì cũng không sao, đợi khi anh vui vẻ hơn, cô vẫn có thể tìm anh đòi lại.Mưa kéo dài suốt mấy ngày, cuối cùng vào ngày thứ Năm, bầu trời ở Thượng Hải lại tạnh, mang đến một ngày nắng đẹp hiếm hoi.

Một chiếc xe buýt màu đỏ trắng đang lăn bánh trên con đường nhựa.

Huy ca tiến lại hỏi tài xế một câu, rồi quay lại hô lớn: "Sắp tới rồi, mọi người thức dậy đi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!