Từ Y Đồng vẫn còn đang ngồi trên đùi anh.
Ánh mắt của Dư Qua và Từ Y Đồng ngang bằng nhau.
"Nếu em cần anh." Từ Y Đồng cười một cách mãn nguyện, cô lặp lại từng chữ trong câu nói mà anh nói với cô: "Anh sẽ là của em."
Giống như đang chơi trò đóng vai gia đình, cô ghé sát tai anh thì thầm: "Câu đó có ý nghĩa gì?"
Nó có nghĩa là xác định, là độc chiếm, là sự trao gửi.
Nó có nghĩa: Nếu có thể, anh nguyện trở thành con cá được em nuôi dưỡng.
Anh là của em.
Đối với Dư Qua mà nói, câu nói ấy bao hàm tất cả những điều đó. Có lẽ còn hơn thế nữa. Nhưng anh không giải thích gì mà chỉ nhìn thẳng vào mắt Từ Y Đồng rồi hỏi: "Em nghĩ là gì?"
"Em nghĩ là anh… dê vào miệng cọp." Cô nhỏ giọng đe dọa, "Con cá nằm sẵn trên thớt, để mặc người làm thịt."
Dư Qua khẽ bật cười, "Vậy em định làm thịt anh kiểu gì?"
Từ Y Đồng bị nụ cười của anh làm cho ngẩn ngơ, cô ra lệnh cho anh: "Anh cười thêm lần nữa xem nào."
Dư Qua làm theo lời cô.
Từ Y Đồng giống như một đứa trẻ đang thử món đồ chơi mới, cô say mê không thôi: "Sau này mỗi ngày anh đều phải cười với em đấy."
"Ừ."
"Hôn em một cái." Từ Y Đồng ghé sát mặt vào anh, cô muốn thử xem ranh giới của câu nói kia nằm ở đâu nên càng lúc càng được đà lấn tới.
Dư Qua cụp mắt cúi đầu khẽ chạm môi vào vành tai cô.
Từ Y Đồng cảm thán: "Sao anh nghe lời thế?"
Anh không phản bác.
Sự dung túng của Dư Qua chẳng khác nào một lời cổ vũ không lời dành cho cô. Từ Y Đồng như chiếc kim la bàn, cô cứ lắc qua lắc lại quanh anh, "Có phải em nói gì anh cũng đồng ý không?"
Dư Qua ôm lấy cô, tay anh vòng qua eo để cô dựa vào mình, tránh bị ngã xuống: "Không phải."
Không phải đáp án cô muốn nghe, Từ Y Đồng giả vờ như không nghe thấy, cô ra vẻ như một tên nhóc ranh ranh mãnh: "Tối nay anh không được về, phải ngủ lại ở nhà em."
Dư Qua ngồi yên không động đậy, anh nhìn chằm chằm vào cô không biết đang nghĩ gì.
Từ Y Đồng đang định nhắc anh hôm nay là đêm giao thừa đấy nhé!
Dư Qua đáp: "Được."
Từ Y Đồng bật cười khe khẽ, cô cười được một lúc rồi lại hỏi han: "Anh đỡ hạ đường huyết chưa?"
"Đỡ rồi."
Nghe xong cô lập tức trèo xuống khỏi người anh.
Dư Qua theo phản xạ giữ tay cô lại, "Em đi đâu?"
"Siêu thị!" Từ Y Đồng hét to, "Em đi mua bể cá ngay bây giờ!"
…..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!