Chương 37: (Vô Đề)

Khoảng năm sáu giờ chiều, trận đấu giao lưu All

-Star đã chính thức khép lại. Mười tuyển thủ tham dự thay trang phục xong ở phòng hóa trang phía sau sân khấu rồi được dẫn đến địa điểm tổ chức tiệc tối.

Đêm All

-Star năm nay náo nhiệt hơn bất kỳ mùa nào trước đó.

Những năm trước, sự kiện All

-Star thường trùng thời điểm với kỳ chuyển nhượng, các đội LPL đều bận rộn chiêu mộ, thử việc, rồi ghép đội đánh scrim, nên phần lớn chỉ cử đội hình phụ đến tham dự.

Năm nay, ban tổ chức LPL lần *****ên thiết lập Đại sảnh Danh vọng, vì là lần đầu tổ chức nên đã gửi thông báo từ rất sớm. Để thể hiện sự coi trọng, hầu hết các câu lạc bộ đều cử tuyển thủ chủ lực đến tham gia. Ngoài các tuyển thủ đương nhiệm, một số tuyển thủ huyền thoại từ thời kỳ xa xưa cũng được mời góp mặt.

TG được coi là đội tuyển ngựa ô mạnh nhất năm nay, bọn họ có cả ba tuyển thủ đều lọt vào top 10 All

-Star nên ban tổ chức cũng rất nể mặt, đặc biệt sắp xếp cho họ ngồi ở bàn tiệc cực kỳ danh giá.

Bàn này, ngoài streamer top đầu của khu vực *****, người của OG, vài bình luận viên nổi tiếng, còn có cả những cựu binh lão làng của WR được Riot mời thẳng… Vậy là ba xạ thủ có độ nổi tiếng cao nhất trong lịch sử giải đấu, bằng một cách vô tình nhưng đầy hữu ý lại được xếp ngồi cùng bàn.

Bị một đám nhân vật máu mặt trong giới bao quanh, nhưng thần thái của Trần Du Chinh vẫn thản nhiên chẳng có chút lúng túng nào. Trái lại, Ultraman và Killer thì ngồi nghiêm chỉnh như học sinh chuẩn bị kiểm tra. A Văn với Aaron đang nói chuyện, nhắc đến CKTG năm nay, ai nấy đều khen trận Bo5 của TG đánh quá đẹp. Hai người họ chỉ dám mỉm cười, thỉnh thoảng gật đầu phụ họa hoặc khách sáo khiêm tốn vài câu.

Ăn mấy miếng trái cây xong, Trần Du Chinh bắt đầu nghịch khuy măng sét, ánh mắt của cậu thi thoảng đảo một vòng, bàn tiệc toàn là người quen, bọn họ trò chuyện qua lại rôm rả, không khí nhộn nhịp hẳn lên.

Chỉ có Dư Qua là ngồi yên lặng khác thường, anh chẳng hề cười nói với ai, cả người như tỏa ra khí trường cô lập, tách biệt khỏi mọi náo nhiệt xung quanh.

Tch.

Trần Du Chinh cũng chẳng hứng thú với ai khác, cậu chỉ muốn nói chuyện đôi câu với ông anh vợ tương lai, nhưng Dư Qua cúi đầu nhìn xuống suốt, một lần cũng không liếc nhìn về phía cậu.

Cậu đành bỏ cuộc rồi quay sang tiếp tục nhắn tin với Dư Nặc.

— Conquer: [Ngồi ở đây chán quá, nhớ em rồi.]

— Yêu Cá: [Haha]

— Conquer: [Có nhiều cô gái chưa chồng nhìn anh trai em như hổ rình mồi luôn.]

— Yêu Cá: [Còn anh thì sao?]

— Conquer: [Anh là người đã có gia đình rồi mà 0.0]

Khi cúi người xuống nhặt đồ, Trần Du Chinh vô tình liếc thấy một cảnh tượng khiến động tác trên tay cậu khựng lại.

Dư Qua cũng đang dùng điện thoại dưới bàn?

Giao diện kia… Ồ, là đang nhắn WeChat? Dư Qua mà cũng đi nhắn tin với người ta sao?! Mới ngạc nhiên được mấy giây thì Trần Du Chinh lập tức nhớ ra một chuyện: mình vẫn còn đang nằm trong danh sách đen của anh vợ tương lai…

Đệt.Sau khi gửi tin nhắn đi, Dư Qua vẫn cầm điện thoại trong tay.

Đối phương mãi vẫn chưa hồi âm.

Dư Qua ngả người tựa vào lưng ghế, anh lặng lẽ xoay chiếc ly trong tay, dùng hành động lặp đi lặp lại này để phân tán sự chú ý, vơi bớt cảm xúc trong người. Anh rất hiếm khi rơi vào trạng thái trông chờ người khác trả lời tin nhắn nên vẫn chưa hoàn toàn quen với cảm giác chờ đợi như thế này.

Tiểu Lê và Mễ Âm cùng vài nhân viên đi tới bàn để chào hỏi theo lệ thường. Trò chuyện qua loa xong có người nhẹ vỗ nhẹ vào vai Dư Qua.

Anh hoàn hồn lại.

"Thầy, em đến để đối chiếu lại quy trình với thầy một chút." Người vừa đến nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!