Chương 33: (Vô Đề)

Thể thao đối kháng thật sự rất tàn khốc.

Câu nói này Từ Y Đồng đã đọc vô số lần. Nó xuất hiện thường xuyên và bình thường đến mức khô khan như một kết luận lý trí. Cô chưa từng có cảm nhận sâu sắc nào về câu nói đó.

Nhưng hôm nay, trong khoảnh khắc câu nói ấy gắn liền với Dư Qua thì cô chợt thấu hiểu nỗi tiếc nuối vô hạn ẩn sau câu nói đó.

Từ Y Đồng thấy lòng quặn đau.

Cô nhớ lại cảnh tượng khi trận đấu kết thúc, đội OG cầm thiết bị rời khỏi sân khấu, có một góc máy đặc biệt dành riêng cho Dư Qua.

Hình ảnh cận cảnh quay bóng lưng anh kéo dài đến hơn chục giây.

Cùng lúc đó, trong khung hình chia đôi, các bình luận viên đều đỏ hoe mắt. Một nam bình luận viên đang nói lời kết:

"Thời kỳ hoàng kim của tuyển thủ esports rất ngắn ngủi, nhưng anh ấy đã dùng những chấn thương chất chồng để đổi lấy đỉnh cao dài lâu hơn người thường. Thiếu một chức vô địch thế giới thì người ta bảo sự nghiệp của anh chưa trọn vẹn. Thế nên năm này qua năm khác, anh ấy vẫn miệt mài tiến vào đấu trường quốc tế, nhưng dường như hai chữ "tiếc nuối" chưa bao giờ ngừng theo đuổi anh."

"Con đường này còn dài bao nhiêu thì bạn sẽ phải trả giá bấy nhiêu nữa mới có thể đi đến tận cùng?" Cuối cùng, bình luận viên nam đã nghẹn ngào nói, "Fish, hẹn gặp lại năm sau, hy vọng vẫn còn nhiều năm sau nữa."

Từ Y Đồng buông điện thoại, cô ôm đầu gối thu mình lại trên chiếc sofa trong phòng khách, cô ngẩn người nhớ lại nhiều chuyện liên quan đến Dư Qua. Tất cả đều là những ký ức vụn vặt không mấy liên kết với nhau —

Lúc đó, Dư Qua đau đến mức không thể lái xe.

Nhưng anh nói anh không sợ đau.

Lúc đó cô cảm thấy Dư Qua luôn rất kiêu ngạo, tấm lưng anh luôn thẳng tắp.

Khi bị người thân nhất chỉ trích ngay trước mặt trong bệnh viện anh cũng như vậy. Khi mang thương tích một mình bước vào bóng tối anh cũng như vậy. Khi thất bại trong trận đấu và đối mặt với mọi người anh vẫn như vậy.

Lúc đó cô đã thích anh nhưng luôn cảm thấy cuộc sống của anh rất đơn điệu.

Từ Y Đồng thậm chí đã từng than thở với bạn bè rằng mỗi lần cô hỏi Dư Qua đang làm gì, câu trả lời anh đưa ra luôn là giống hệt nhau.

Tập luyện.

Ngày qua ngày là những buổi tập tẻ nhạt, dường như đó chính là tất cả cuộc sống của anh.

…..

Những mảnh vụn không đáng kể này, Từ Y Đồng trước đây chưa từng để tâm. Nhưng giờ đây chúng như thể bỗng nhiên mọc ra những góc cạnh sắc bén, khiến trái tim cô cảm thấy nhói đau.

Từ Y Đồng đột nhiên rất muốn gửi một tin nhắn cho Dư Qua.

Cô muốn an ủi anh, muốn bảo anh đừng quá buồn.

Cô muốn hỏi anh đang làm gì. Chỉ cần biết anh hiện giờ có thể ăn một bữa ngon, có thể ngủ một giấc yên lành, cô cũng sẽ cảm thấy an tâm hơn một chút.

Nhưng khi thực sự mở điện thoại và tìm đến cuộc trò chuyện với Dư Qua thì Từ Y Đồng đã dừng lại rất lâu.

Cô viết rồi xóa đến vài trăm chữ nhưng không câu từ nào có thể diễn tả được hết cảm xúc lúc này.

Cuối cùng, cô vẫn chẳng gửi gì cả.

…..

…..

Từ Y Đồng luôn nghĩ rằng khả năng chịu đựng tâm lý của mình khá mạnh, và cô thường có cái nhìn lạc quan khi đối mặt với mọi chuyện. Nhưng không ngờ chỉ chứng kiến một trận thua trong một giải đấu mà cô lại không dám lên mạng suốt cả tuần.

Hạt giống số một của LCK ở nhánh trái lần lượt đánh bại hạt giống số một và số ba của LPL để vào chung kết và họ đã trở thành một thế lực không thể ngăn cản.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!