Vẫn là giọng điệu lạnh lùng ấy, vẫn là vẻ mặt đầy áp lực ấy. Không khí áp suất thấp dường như ngưng tụ thành thực thể bao quanh lấy anh, ánh mắt lạnh lùng không hề dao động khiến người khác có cảm giác anh là kiểu người cực kỳ khó dây vào. Tất cả đều rất phù hợp với phong cách thường ngày của Dư Qua —
Chỉ là động tác thoát phòng vừa rồi có chút vội vàng.
A Văn quan sát anh từ trên xuống dưới rồi bật cười khinh khỉnh, anh ta hạ giọng nửa cười nửa trêu chọc trông cực kỳ đáng ăn đòn: "Không phải chứ, mới thế đã không dám nhận kèo rồi à?"
Dư Qua không thèm để ý.
"Chính cậu nói là tùy tôi quyết định mà, tôi quyết định rồi cậu lại không vui."
Anh vẫn không phản ứng.
A Văn cũng không định làm khó thêm chỉ cười giễu một câu: "Thôi được rồi, không chơi thì thôi, anh Văn tôi đây cũng biết cậu không nỡ mà."
Dư Qua quay mặt lại nhìn thẳng vào anh bằng ánh mắt kiểu "đồ ngu".
Tiểu C tiến lên rất chính nghĩa cất tiếng: "Sao anh cứ thích giở trò xóa WeChat người khác thế? Bất lịch sự thật đấy, Fish của chúng tôi không phải người thiếu giáo dưỡng như vậy đâu nhé? Bảo vệ Hỷ Hỷ – người tốt nhất thế giới!"
A Văn nhìn cậu ta như nhìn quái vật: "Vậy cậu nghĩ tại sao trước đó tôi lại xóa cậu?"
Tiểu C: "Tôi biết mà, vì anh solo thua người ta."
Nhắc đến chuyện đó Tiểu C vẫn cảm thấy rất tổn thương: "Anh coi anh em là cái gì vậy? Anh đúng là đồ cầm thú mà."
A Văn tiếp tục hỏi: "Thế cậu nghĩ tên cầm thú còn lại là ai?"
Tiểu C ngẩn ra, cậu ta vừa định nói thì bị Dư Qua sốt ruột ngắt lời: "Mấy người nói xong chưa vậy."
Tiểu C: "?"
Chưa kịp xoay người lại, nét mặt của Tiểu C thay đổi liên tục, cậu ta chậm rãi quay đầu lại giọng run run lẩm bẩm: "Chẳng lẽ…"
A Văn bắt chước điệu giọng nũng nịu: "Bảo vệ Hỷ Hỷ
- người tốt nhất thế giới~"
Tiểu C trừng mắt nhìn sang với ánh mắt kinh ngạc đến không thể tin nổi. Dư Qua cuối cùng cũng có chút phản ứng.
Khuôn mặt vô cảm của anh hiếm khi lộ vẻ ngượng ngùng, anh không nhìn thẳng vào đối phương mà chỉ cố gắng giải thích một câu: "Không phải tôi nhắc đến trước."
"……"
Tiểu C lập tức im bặt, trong lòng cậu như tro tàn mềm nhũn mà đổ vật trên ghế.
A Văn rất thấu hiểu mà gật đầu rồi đưa ra kết luận: "Hiểu rồi, anh em thì có thể tùy tiện xóa WeChat, còn WeChat của Từ Y Đồng thì không dám thể đụng vào phải không."
Dư Qua mất hết kiên nhẫn: "Cậu có vấn đề tâm lý à? Tôi với cô ấy mới gặp nhau hai lần."
A Văn giả vờ tạo phòng: "Thế thì solo nào."
Dư Qua không nói thêm gì, anh với tay lấy tai nghe với vẻ mặt như chẳng muốn đôi co nữa.
Roy ngồi xa một chút, cậu ta nhướn mày tựa lên ghế rồi hỏi người bên cạnh: "Nghe thấy chưa? Mới gặp chưa đến hai lần mà Fish đã bị thu phục rồi."
Will "hầy" một tiếng nhưng không mấy bận tâm: "Không đến mức vậy chứ, Fish đâu phải là cậu. A Văn chắc là đùa thôi."
Roy không thể kìm nén máu hóng hớt, cậu ta gần như thì thầm: "Không đến mức hả? Cậu không thấy cái túi bánh quy cậu ta mang về à? Fish có khi nào từng nhận đồ của người khác chứ?"
Will đoán: "Có khi Từ Y Đồng là bạn của em gái cậu ấy thì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!