Chương 4: (Vô Đề)

Nhìn kỹ thêm chút —

quả là một người tuấn tú.

Tóc đen dài được búi gọn ra sau, để lộ trán rộng tròn bóng.

Lông mày rậm như mực, giữa mày có một vết sẹo cũ ngang tàng,

ánh mắt như đầm lạnh,

sống mũi cao thẳng, vẻ mặt có phần trầm mặc, ít lời.

Đối diện với gương mặt đẹp mắt khiến người ta vừa nhìn đã thích,

ta lập tức mềm giọng, thậm chí còn bằng lòng làm thêm nửa khắc giờ.

"Chỉ còn bánh hấp nước thịt dê thôi."

Hắn gật đầu, muốn một bát.

Sau đó đi vào quán, gỡ cung đặt bên người, ngồi xuống.

Ta chia phần bột cuối cùng thành hai nắm,

bẻ thành từng miếng nhỏ đều nhau rồi thả vào nồi nước sôi.

Trong bát sứ đã xếp sẵn một lớp thịt dê thái mỏng.

Khi bột chín, ta dùng vá múc ra, từng miếng trơn mịn rơi gọn vào bát.

Chan thêm nước dùng nóng hổi, rắc một ít lá hẹ tươi thái nhỏ.

Vậy là xong.

Ta bưng bát đặt trước mặt hắn,

tiện thể cũng múc cho mình một phần, ngồi vào bàn trong góc ăn.

Hắn ăn như c.h.ế. t đói mấy ngày,

ăn xong ánh mắt hiện rõ vẻ thỏa mãn.

Rồi hắn đưa tay sờ eo, sắc mặt lập tức biến đổi.

Ngồi yên một lúc, cuối cùng bắt đầu cởi dây lưng.

Ta hoảng hồn suýt nhảy dựng, vừa muốn nhìn lại vừa không dám nhìn.

Ai ngờ hắn lục lọi mãi xong lại buộc dây lưng lại như cũ, mặt nhăn như bị táo bón, ánh mắt lộ vẻ lúng túng nhìn ta.

Ta lập tức hiểu ra —

hắn không có tiền.

Gương mặt lạnh lùng kia bỗng trở nên sinh động lạ thường.

Nếu như… hắn đừng quên mang tiền thì hay biết mấy.

Chúng ta lặng lẽ đối mặt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!