GIỚI THIỆU:
Sau khi giả c.h.ế. t rời khỏi hoàng cung,
ta tránh xa toàn bộ cốt truyện, một đường Nam hạ, làm nữ đầu bếp nơi chốn nhỏ.
Dựa vào mấy món phương thức mới lạ, ta dựng lên một quầy đồ ăn sáng nho nhỏ.
Cuộc sống cứ thế, chắp vá mà trôi qua từng ngày.
Chỉ là — có một gã thợ săn vụng về.
Ngày nào cũng mặt đỏ tía tai đến trước quầy ta.
Lặng lẽ đặt con mồi xuống, không nói một lời rồi xoay người bỏ chạy.
Đến ngày đầu tiên tuyết rơi trong mùa đông,
ta gọi hắn lại:
"Này! Ngươi có muốn cưới vợ không?"
01
Lúc bị rước vào kinh thành trong tiếng trống chiêng rộn rã, vẫn là đầu xuân.
Khi ấy cỏ non mơn mởn, oanh ca ríu rít, nước biếc trời xanh, khắp nơi đều là sắc xuân tươi thắm.
Đến khi ta chật vật rời đi, trên người chẳng còn lại gì ngoài một túi vải nho nhỏ… thì đã là cuối xuân năm sau.
Ta bỏ ra một lượng bạc, thuê theo một tiêu đội có chuyến áp tiêu xuôi Nam, định theo họ cùng về Giang Nam.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng "còm" review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Người dẫn đoàn là Vương tiêu sư, một phụ nhân vạm vỡ nhưng lòng dạ nhân hậu.
Thấy ta chỉ là một thiếu nữ mang khăn che mặt, thân đơn bóng chiếc, bà khuyên bảo:
"Đường này chẳng yên ổn gì đâu, gian nan lắm đấy. Cô nương thật sự muốn đi sao?"
Ta mỉm cười cảm tạ bà có lòng lo nghĩ, nhưng vẫn kiên quyết gật đầu.
Từ đó, dọc đường bà chiếu cố ta rất nhiều, thường kể những chuyện thú vị trên đường áp tiêu.
Lại còn đặc biệt dạy ta một chút thổ âm Giang Nam thủy hương, nói năng vừa dịu vừa vui, mỗi khi cười lên là đuôi mắt nhăn tít lại như đóa hoa nở rộ.
"Con gái ta gả về Cô Tô, chuyến này là đi thăm nó đó."
Trước khi chia tay, bà còn chỉ ta chỗ thuê nhà trong thành, dặn ta phải sớm ổn định nơi ăn chốn ở.
Giọng điệu khi nói chuyện của Vương tiêu sư, giống như đang dặn dò chính đứa con gái ruột của mình, từng câu từng chữ khiến lòng ta ấm áp.
Ta thực sự vô cùng cảm kích, muốn tìm chút gì làm lễ tạ ơn.
Chỉ là những món tốt đẹp từng có của Lục Chính Phương, sớm đã bị thiêu thành tro trong một ngọn lửa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!