Trên đường về, Tư Vân duỗi tay chọt em họ Lục Quân Thần đang bận lái xe, vẻ mặt không đứng đắn cười hì hì, "Quân Thần, em thành thật nói cho anh biết, em không có tâm tư gì khác với Tiểu Cẩn à?"
Đá xéo Tư Vân đang bày ra vẻ vô lại, Lục Quân Thần bình tĩnh trả lời:
"Sao hả, anh cho rằng em biến -thái như anh sao, tin vào nhất kiến chung tình tái kiến khuynh tâm?"
Tư Vân đẩy Lục Quân Thần một cái, lên án nói: "Có người dìm hàng anh họ mình như em sao?"
Lục Quân Thần bớt thời gian nghiêng đầu quan sát Tư Vân nửa ngày, cuối cùng ngữ điệu bình tĩnh nói: "Có anh họ không ra hồn như anh sao?"
"...
"Tư Vân nghèo từ, thất bại! Thu hồi vẻ trêu đùa, Tư Vân đứng đắn lại, anh nửa chống má, ánh mắt nhìn vào điểm nào đó trước mặt, hỏi ra nghi vấn trước đó đã có."Quân Thần, em định bán lắc tay Tiểu Cẩn thiết kế thật à?"
"Ừ."
"Nhưng anh tính thế nào cũng thấy đây là một vụ buôn bán lỗ vốn?"
"Đó là anh thấy." Liếc anh họ nhà mình một cái, Lục Quân Thần chậm rãi nói: "Tuy rằng ý tưởng khá thô ráp, nhưng những điều Tiểu Cẩn nói, xác thực là xu thế tương lai —— quan điểm của em ấy y hệt cha em vậy."
"Trước đó em có về nói cho cha nghe ý tưởng của Tiểu Cẩn, ông ấy lập tức vỗ đùi bảo em nhất định phải lấy bằng được bản thiết kế, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, mà còn bản thân ông ấy cũng rất hứng thú với Tiểu Cẩn."
Tư Vân nghe Lục Quân Thần nói vậy, có chút líu lưỡi, "Di, chú Ba nói vậy à?"
"Em gạt anh làm gì."
Tư Vân ỉu xìu, "Ai nha, vậy anh thiệt thòi lớn, nếu không giờ chúng ta quay đầu về anh đi tìm Tiểu Cẩn nói chuyện lại thế nào?"
"Anh muốn về?
"Lục Quân Thần nhướng mày. Thở dài, Tư Vân ca cẩm,"Thôi, anh và cha giống nhau, tài vận thường thường, cũng không định làm ra thành tích vĩ đại gì, không lỗ lã là được."
Tư Vân từ nhỏ đã rất sùng bái lão Tam Lục Khải Nguyên của Lục gia.
Lục Khải Nguyên năm đó dựa vào sự bốc đồng và nghị lực tuổi trẻ, ngay ở thời kỳ cực kỳ rung chuyển, vẻn vẹn trong túi chỉ có một trăm đồng, đã một mình bắt thuyền chạy tới Cảng Thành, cuối cùng dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, hiện tại công ty nổi tiếng khắp nơi, công ty con càng là trải rộng khắp mọi miền, thậm chí đã đưa ra thị trường Wall Street của Mỹ.
Tuy rằng gia cảnh của Tư Vân không kém, nhưng so với Lục Khải Nguyên là hoàn toàn thua xa, Lục gia tiền đồ nhất là lão Tam, thứ hai là lão Nhị nối nghiệp gia đình, làm chính trị, cuối cùng mới là lão Đại, cũng là cha của Tư Vân.
Không thể nói cha của Tư Vân không lợi hại, nhưng so với hai cậu em, lại có vẻ rất tầm thường.
Bất quá cũng may gia giáo Lục gia rất tốt, lão Đại lão Nhị lão Tam cảm tình quả thật tốt đến không thể tốt hơn, cho nên Lục gia lão Đại không cảm thấy so sánh như vậy có gì không ổn, điều này trực tiếp dẫn tới kết quả tuần hoàn —— con cái của ba anh em họ cũng chiếu cố lẫn nhau, quan hệ cực tốt.
Từ nhỏ đã biết Tư Vân sùng bái cha mình thái độ Lục Quân Thần đối đãi ông anh họ thường hay cà tưng này khó được tốt lên tí, "Việc này cũng coi như là cho anh một bài học, sau này sẽ không tái phạm nữa."
"Cũng phải," Tư Vân rất vô tư, anh siết tay, "Lại nói chưa chắc tài vận vĩnh viễn đứng bên cạnh mấy đứa, anh tuyệt đối sẽ chứng minh cho cha thấy anh giỏi hơn em."
Lục Quân Thần kéo môi cười, không nói gì cả.
Anh vừa lái xe vừa nghĩ tới cảm giác xuất hiện ở mấy lần gặp Đường Học Cẩn, bỗng dấy lên một chút thương tiếc, điểm này suốt hai mươi năm qua chưa từng có được, anh cũng từng nghĩ liệu nó có phải là thích không, bất quá ý nghĩ này vừa nhú lên đã bị phủ định —— hoàn toàn không có cảm giác tim đập mạnh không thể bỏ lỡ.
Huống hồ, anh sao có thể hứng thú với một cậu bé chưa đủ lông đủ cánh chứ?
Quy mớ cảm xúc thương tiếc ấy thành vì mình xem Đường Học Cẩn là em trai, Lục Quân Thần nghĩ vậy, cũng thấy không sai.
Bởi do không có em, chỉ có một ông anh mặt than, lần này gặp được một cậu bé tuổi nhỏ đã hiểu chuyện nhu thuận, Lục Quân Thần theo tiềm thức nghĩ rằng mình xem cậu bé ấy là em, cứ thế, đã cảm thấy đương nhiên.....
Bên kia, Đường Học Cẩn và Vạn Bác tạm biệt Lục Quân Thần xong cũng không trực tiếp về trường, mà là rẽ chân đi tới cái tiệm trước nhờ bán lắc tay hộ.
Trên đường, Vạn Bác kéo ra từng vấn đề muốn hỏi, "Đường Học Cẩn, sau này chúng ta không thể bán lắc tay trong trường nữa à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!