Chương 9: Nạn nhân thật sự (1)

Editor: Méo

Giày vò cả một đoạn đường, cuối cùng cũng thành công đưa Hà Miểu Miểu về đến nhà.

Mặc dù lúc gần đi Hà Miểu Miểu vẫn lưu luyến không rời Lâm Mộc Chi, nhưng trong lời nói lại giống như coi Lâm Mộc Chi là ảo giác khi say rượu, dù sao thì thần tượng mình thích đột nhiên xuất hiện trước mặt, người bình thường cũng khó tiếp nhận được.

Tiễn Hà Miểu Miểu về nhà xong, ban đầu Lâm Diêu Chi dự định để Lâm Mộc Chi đưa Tần Lộc trở về, nhưng anh lại từ chối, ý bảo mình có thể tự đón xe không cần làm phiền Lâm Mộc Chi.

Lâm Mộc Chi đánh giá Tần Lộc, ánh mắt kia so với nhìn bạn trai cũ của Lâm Diêu Chi còn khắc nghiệt hơn:

"Được thôi, không tiễn."

Tần Lộc vẫy tay, nhanh nhẹn rời đi.

Lâm Diêu Chi cảm thấy kỳ quái khi Lâm Mộc Chi tỏ ra địch ý với Tần Lộc, hỏi:

"Anh vì sao không thích anh ấy?"

Lâm Mộc Chi nhìn em gái ngốc của mình:

"Cậu ta quá đẹp trai."

Lâm Diêu Chi:

"Nhưng bạn trai cũ của em cũng rất đẹp." Chỉ là vẻ đẹp khác xa với Tần Lộc.

Lâm Mộc Chi đáp:

"Mặc dù hắn ta có vẻ ngoài, nhưng đầu óc lại không dùng được."

Lâm Diêu Chi: ...

Lâm Mộc Chi sờ sờ cằm, giọng điệu bình tĩnh nói:

"Chí ít là nhìn từ bên ngoài, đầu óc Tần Lộc khẳng định là tốt hơn bạn trai cũ của em."

Lâm Diêu Chi tỏ vẻ đồng ý.

Lâm Mộc Chi nói:

"Cho nên anh cảm thấy cậu ta không phải người tốt."

Lâm Diêu Chi:

"... Logic của anh có phải không đúng lắm."

"Hừ, chỗ nào không đúng." Lâm Mộc Chi đeo khẩu trang lên,

"Đàn ông bị em gái anh coi trọng, đều không phải người tốt."

Lâm Diêu Chi không còn lời nào để nói, người anh trai này từ nhỏ đến lớn đối với tất cả giống đực tới gần cô đều tràn đầy địch ý.

Đi thôi, đi về nhà.

Lâm Mộc Chi nói,

"Anh làm nước chanh ướp lạnh cho em rồi... Còn có cả mật ong."

Lâm Diêu Chi cười nói được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!