Chương 43: Cô tuyệt đối không thừa nhận

Editor: Tịnh Tịnh

Beta: An Hiên

Từ thời tiết phải mặc áo lông chống rét đột nhiên chuyển sang mùa hè rực nắng, Lâm Diêu Chi cảm thấy không quen lắm.

Máy điều hòa trong phòng hoạt động không ngừng nghỉ cả ngày, lúc nào trong miệng cô cũng ngậm một que kem, có khi là kem không vị, có khi là kem vị chanh, ăn vừa sảng khoái vừa ngon miệng. Dù sao để tránh nóng thì Lâm Diêu Chi sẽ không bỏ qua những món này.

Không có Lâm Mộc Chi ở nhà nên không ai quản lý Lâm Diêu Chi, cô nằm bò trên sofa như một con mèo không xương sống, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể biến thành vũng nước.

Dáng vẻ lười nhác kéo dài rất lâu đến khi tiếng chuông cửa vang lên.

Ai đó? Cũng không thèm đi dép, Lâm Diêu Chi để chân trần chạy ra cửa, nhìn qua mắt mèo ra ngoài, không ngờ lại thấy Tần Lộc đang đứng trước cửa.

"Bỉ Bỉ!! Sao anh lại đến đây?" Lâm Diêu Chi vui vẻ mở cửa ra, dang tay ôm Tần Lộc một cái thật chặt.

"Sao không nghe điện thoại?"

Tần Lộc nhíu mày,

"Tôi còn tưởng cô xảy ra chuyện gì."

Lâm Diêu Chi gãi đầu:

"Hình như tối qua tôi mở chế độ im lặng mà sáng nay lại quên bật tiếng lên rồi." Cô làm nũng,

"Tôi đói quá nhưng lại không muốn ra ngoài ăn."

Tần Lộc hỏi:

"Đặt đồ ăn bên ngoài nhé?"

"Tôi ăn đồ ăn bên ngoài đến phát chán rồi." Lâm Diêu Chi nói,

"Vào trong trước đã, bên ngoài nóng lắm."

Đóng cửa ngăn cách hơi nóng bên ngoài lại, lúc này Tần Lộc mới thấy Lâm Diêu Chi đang mặc chiếc váy ngủ màu hồng nhạt, lộ ra cẳng chân nhỏ trắng nõn, chân trần giẫm lên sàn gỗ đỏ thẫm, trông như một cô búp bê lớn.

Sau khi đưa Tần Lộc vào nhà, Lâm Diêu Chi lại nhảy lên sofa và tiếp tục nằm ườn ra, cô dùng tay vỗ vào vị trí bên cạnh ý bảo Tần Lộc ngồi xuống.

Tần Lộc chậm rãi ngồi xuống rồi hỏi: Cô ăn sáng chưa?

Chưa. Lâm Diêu Chi đáp,

"Buổi sáng tôi không đói."

Tần Lộc nhíu mày:

"Trong nhà có gì không, tôi nấu cho cô bát mỳ nhé?"

Lâm Diêu Chi trả lời, Tốt quá. Còn nói:

"Hình như trong tủ lạnh còn chút nguyên liệu, anh xem thử xem?"

Tần Lộc ừ một tiếng, cởi khuy áo trên tay ra rồi xắn tay áo sơ mi lên, thời tiết hôm nay nóng như thế mà Tần Lộc lại mặc áo sơ mi, Lâm Diêu Chi nghĩ thầm, anh không thấy nóng sao, cô áp mu bàn tay lên cánh tay anh, quả thật cảm nhận được da thịt mát lạnh của Tần Lộc.

"Sao người anh lại lạnh như vậy?"

Lâm Diêu Chi hỏi,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!