Chương 39: Đến thăm đoàn phim

Editor: Tịnh Tịnh

Beta: An Hiên

Tần Lộc kiên trì đưa Lâm Diêu Chi đến dưới tầng, nhìn Lâm Diêu Chi lên nhà xong mới quay về.

Lâm Diêu Chi cầm theo một túi ảnh chụp, tung tăng bước vào nhà, sau đó xông vào phòng tắm tắm nước lạnh để xua hết cái nóng trên người, vừa sấy tóc vừa lấy số ảnh trong túi ra. Dù sao hiện tại cũng không có việc gì làm, Lâm Diêu Chi quyết định nhìn kĩ lại số ảnh kia lần nữa, xem còn niềm vui bất ngờ nào chưa được phát hiện hay không.

Tuy cô cảm thấy Thạch Cốc Thu rất biến thái, nhưng không thể không thừa nhận nghị lực của cô ta thật đáng kinh ngạc, trời mùa hè thế này mà ngồi xổm trong bụi cỏ như bức tượng, nếu là Lâm Diêu Chi thì cô đã sớm bị muỗi đốt đến choáng váng rồi, đàn ông có đẹp trai đến đâu đi chăng nữa thì cũng không bằng bản thân mình.

Nhìn một lúc, trong không khí mát mẻ của máy điều hòa, Lâm Diêu Chi mơ màng ngủ thiếp đi.

Hôm sau, Lâm Diêu Chi bị cuộc gọi của Lâm Mộc Chi đánh thức.

"Alo, anh..." Lâm Diêu Chi lầm bầm, đưa tay dụi đôi mắt còn tèm nhèm buồn ngủ của mình.

Lâm Mộc Chi hỏi: "Còn đang ngủ à?"

"Vâng." Lâm Diêu Chi ngáp một cái, từ ghế sofa bò dậy, "Hôm qua em ngủ rất muộn."

"Em đi đâu?" Lâm Mộc Chi hỏi.

"Ra ngoài ăn cơm với bạn ạ." Lâm Diêu Chi nhìn mấy tấm ảnh rơi đầy đất, cúi người nhặt lên bỏ vào túi, miệng thì làm nũng với Lâm Mộc Chi, "Khi nào anh mới về thế, em đã thấy nhớ anh rồi."

"Anh cũng nhớ em, việc trở về... còn phải đợi một thời gian nữa." Trong giọng nói Lâm Mộc Chi lộ ra chút mệt mỏi, "Em phải tự chăm sóc bản thân cho tốt nhé."

"Em rất ổn." Lâm Diêu Chi hỏi: "Nơi anh quay có cho phép đến thăm không ạ? Em bay đến đưa đồ ăn cho anh."

Lâm Mộc Chi: "Đừng đến đây, chỗ này không an toàn lắm." Anh ta nói xong lại nhỏ giọng bổ sung một câu, "Những người dân ở đây rất hung dữ..."

Lâm Diêu Chi chưa nghe hết câu đã lập tức xắn tay áo lên, ai dám bắt nạt anh trai của cô thế: "Ai hung dữ với anh cơ? Em đánh tên đó giúp anh!"

Lâm Mộc Chi không hé răng, chỉ dặn dò Lâm Diêu Chi đừng quá mê chơi, nhớ mỗi ngày phải nhắn tin WeChat cho mình, Lâm Diêu Chi thuận miệng đồng ý, còn nhớ hay không là một chuyện khác.

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Lâm Mộc Chi, Lâm Diêu Chi nghĩ một chút, lại gọi cho Triệu Thống

- người đại diện của Lâm Mộc Chi.

Triệu Thống nhanh chóng nghe máy, Lâm Diêu Chi trực tiếp hỏi cô có thể đến thăm Lâm Mộc Chi không, còn hỏi thăm tình hình của anh trai mình.

"Em xem bên em có tiện không thôi chứ bên này thì chẳng có vấn đề gì, chỉ là hoàn cảnh hơi khổ cực một chút." Triệu Thống nói: "Đúng lúc trạng thái tinh thần của anh trai em không được tốt lắm."

"Anh trai em bị sao vậy ạ?" Lâm Diêu Chi nghe thế thì trong lòng căng thẳng, cô biết nếu anh trai mình gặp vấn đề gì thì chắc chắn sẽ giấu cô.

"Chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm quá lớn nên bị ốm rồi." Triệu Thống lại nói: "Hơn nữa không quen với thức ăn ở đây..." Anh ta muốn nói lại thôi, dường như có gì đó không tiện nói thẳng ra.

Lâm Diêu Chi hiểu tính cách của Lâm Mộc Chi, mặc dù anh trai hơi nóng tính nhưng không hề yếu ớt, đến những nơi có điều kiện khó khăn để quay phim là chuyện bình thường, dù Triệu Thống chỉ nói vài câu, nhìn như vấn đề khá nhỏ nhưng Lâm Diêu Chi lại cảm thấy tình huống của Lâm Mộc Chi thật sự không ổn.

"Được, em chuẩn bị một chút rồi đi ngay, có cần em mang gì đến không ạ?" Lâm Diêu Chi hỏi.

Triệu Thống do dự hồi lâu: "Em đến là được rồi, nhớ mang theo vài bộ quần áo dày một chút, ở đây cao hơn mực nước biển rất nhiều, chênh lệch nhiệt độ ngày đêm khá lớn, năm nay tuyết còn rơi sớm nữa..."

Lâm Diêu Chi lên tiếng đáp lại.

Cúp điện thoại, Lâm Diêu Chi lập tức đặt vé máy bay, nhân tiện lên mạng tìm một ít thông tin về hồ Kanas, biết được nơi này có hơn hai trăm ngày trong năm bị tuyết bao phủ, thế nên thời điểm tốt nhất để đến đây du lịch là mùa hè và mùa tuyết bắt đầu rơi, cũng chính là thời gian này.

Bên đó trời cao đất xa, vật tư thiếu thốn, có lẽ hoàn cảnh quay phim của họ cũng không khá hơn chút nào, từ trước đến nay Lâm Diêu Chi là người thuộc phái hành động, quyết định đặt vé máy bay vào chiều mai rồi lập tức đi siêu thị mua một đống đồ ăn yêu thích của Lâm Mộc Chi. Cô đang đẩy xe đi dạo quanh siêu thị, đúng lúc gặp Hà Miểu Miểu cũng đi siêu thị mua đồ.

"Diêu Diêu!" Hà Miểu Miểu cười chào Lâm Diêu Chi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!