Chương 37: Kẻ nhìn trộm

Editor: Tịnh Tịnh

Beta: An Hiên

Ngày hôm sau, Lâm Diêu Chi nói với Tần Lộc về chuyện Thạch Cốc Thu ở câu lạc bộ, Tần Lộc nghe xong thì nhíu mày:

"Cô không nhìn nhầm chứ?"

Không đâu.

Lâm Diêu Chi rất chắc chắn:

"Đây là lần thứ hai tôi thấy cô ta rồi, lần trước nhìn không rõ mặt nên không nhớ ra." Lâm Diêu Chi vạch ngón tay tính:

"Không lẽ nhà cô ta gần nhà anh? Lần trước tôi thấy cô ta là từ nửa tháng trước."

Nhưng Tần Lộc lại lắc đầu:

"Không, chắc chắn nhà cô ta không gần nhà tôi."

"Anh biết nhà cô ta ở đâu à?" Lâm Diêu Chi nắm được trọng điểm.

"Cô ta bị thương ở câu lạc bộ, tôi từng đưa cô ta về nhà một lần." Tần Lộc nói:

"Nhà cô ta cách nhà tôi rất xa."

Nghe Tần Lộc nói xong, trong lòng Lâm Diêu Chi bỗng có một linh cảm, đánh giá Tần Lộc từ trên xuống dưới, cuối cùng hỏi:

"Bỉ Bỉ, Thạch Cốc Thu không phải người biến thái chứ?"

Tần Lộc: Biến thái sao?

Đúng thế. Lâm Diêu Chi nói:

"Lén lút đến gần nhà anh chỉ vì muốn được nhìn anh nhiều hơn." Lâm Diêu Chi nói xong cũng tự thấy rùng mình, bởi vì nghe vậy thật sự hơi kinh khủng.

Tần Lộc cũng im lặng, nếu như thế thì quả thật khó giải quyết rồi, anh không đánh Thạch Cốc Thu được, càng không có cách ngăn cản cô ta, kể cả báo cảnh sát thì cùng lắm cảnh sát cũng chỉ khuyên bảo Thạch Cốc Thu thôi, dù sao người ta chỉ là một cô gái, còn Tần Lộc là một người đàn ông trưởng thành.

Tần Lộc thở ra một hơi:

"Hi vọng không phải như thế."

"Không sao, trước tiên tôi sẽ để ý giúp anh." Lâm Diêu Chi cảm nhận được nỗi buồn phiền của Tần Lộc, lập tức vỗ ngực nói:

"Đừng ai hòng bước qua tôi để làm phiền anh! Tôi là kỵ sĩ của anh! Nai con Bambi đáng yêu nhất của tôi."

Tần Lộc: ... Cô không nói câu cuối thì anh sẽ càng cảm động hơn.

Tần Lộc yên lặng vài giây, cuối cùng không nhịn được mà giải thích:

"Tần Lộc là cái tên bắt nguồn từ cuốn sách cổ"Sử ký Tư Mã Thiên

"(1), vua Tần bị lạc mất một con nai, thiên hạ đổ xô đi tìm, đời sau lại lấy con nai của vua Tần để ví von với ngôi vị đế vương sau này."

Chứ không phải cái khỉ gì mà nai con Bambi đâu.

(1) Sử Ký, hay Thái sử công thư là cuốn sử của Tư Mã Thiên được viết từ năm 109 TCN đến 91 TCN, ghi lại lịch sử Trung Quốc trong hơn 2500 năm từ thời Hoàng Đế thần thoại cho tới thời ông sống.

Vì là văn bản lịch sử Trung Quốc có hệ thống đầu tiên, nó ảnh hưởng cực lớn tới việc chép sử và văn chương Trung Quốc sau này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!