Chương 16: Thì ra là "cậu"

Editor: Méo

Lâm Diêu Chi đối với người bạn cùng phòng này của Tần Lộc hoàn toàn không che giấu được sự hiếu kỳ, ngay cả Tần Lộc cũng cảm nhận được. Anh suy nghĩ một lát, hỏi: Cô muốn nhìn nó?

"Tôi có thể gặp cậu ấy sao?"

Lâm Diêu Chi kích động đứng lên, sau đó lại cảm thấy mình vội vàng quá, ho khan một tiếng, uyển chuyển nói:

"Như vậy có phải không tốt lắm..."

Có gì không tốt?

Mạch não Tần Lộc với Lâm Diêu Chi hiển nhiên không ở cùng một tần số, anh không rõ vì sao Lâm Diêu Chi lại bối rối, cũng không hiểu vì sao cô lại kích động...

"Vậy được rồi, đến nhà anh ăn cơm, gặp bạn cùng phòng là điều đương nhiên." Lâm Diêu Chi nhỏ giọng lẩm bẩm, kỳ thật gia đình dạy cô như vậy là không được, nhưng lòng hiếu kỳ đối với người bạn cùng phòng kia của Tần Lộc vẫn áp đảo lý trí cô.

Tần Lộc vẫy tay với Lâm Diêu Chi, hai người đi về phía phòng ngủ.

Nhà Tần Lộc có hai tầng, tầng một bao gồm phòng khách và phòng bếp, tầng hai là phòng ngủ và thư phòng, anh lên tầng hai dừng lại tại cuối hành lang, cầm chốt cửa nhẹ mở ra.

Két một tiếng, phòng ngủ đã mở, hiện ra một gian phòng rộng rãi. Bên trong bày biện rất đơn giản chỉ có một cái giường lớn.

Hấp dẫn ánh mắt nhất chính là giường được đặt cạnh cửa sổ lớn sát đất, bên ngoài là ban công vô cùng rộng rãi.

Ánh mắt Lâm Diêu Chi khóa chặt vào chiếc giường trắng noãn sạch sẽ kia của Tần Lộc, ga giường nhẹ nhàng khoan khoái màu lam nhạt, chăn mền cũng được xếp gọn gàng chồng lên nhau, quả thực so với phòng ngủ Lâm Diêu Chi còn sạch sẽ hơn.

Chỉ là nhìn quanh cũng không thấy bạn cùng phòng của Tần Lộc đâu.

Cô tới cạnh giường, trái phải đều nhìn một chút, xác định trên giường trống rỗng, cái gì cũng không có.

"Này, bạn cùng phòng của anh đâu?"

Lâm Diêu Chi thắc mắc hỏi.

Tần Lộc cũng không hiểu:

"Đương nhiên là ở ban công, tôi không thể ngủ chung với nó được."

Lâm Diêu Chi sửng sốt:

"Anh để bạn cùng phòng nằm giường ngoài ban công?"

Tần Lộc: Không thế thì sao?

Lâm Diêu Chi dùng ánh nhìn tra nam nhìn Tần Lộc.

Tần Lộc từ đầu tới cuối đều không hiểu trong đầu Lâm Diêu Chi đang suy nghĩ cái gì, chỉ cảm thấy sự trách móc trong ánh mắt cô, thản nhiên đi tới mở cửa sổ ra, sau đó chỉ chỉ bên ngoài, nói:

"Đây, không phải cô muốn nhìn bạn cùng phòng tôi sao?"

Lâm Diêu Chi đi tới, theo phương hướng Tần Lộc chỉ, thấy một sinh vật toàn thân đầy lông đang nằm trên ban công ngủ, có vẻ như nó nghe thấy động tĩnh ngoài cửa nên chậm rãi nghiêng đầu sang chỗ khác.

Không biết có phải do ảo giác của Lâm Diêu Chi hay không, cô nhìn thấy trong mắt của sinh vật đang buồn ngủ này, nhìn ra mấy phần xem thường.

Lâm Diêu Chi choáng váng, sinh vật này rõ ràng là một con Alpaca, còn được đám cư dân mạng thân thiết gọi là lạc đà Alpaca!

Mẹ ơi! Lâm Diêu Chi kêu một tiếng,

"Anh thế mà lại nuôi Alpaca!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!