Editor: Méo
Khí trời tháng tám đã nóng đến cực hạn, những con ve bám trên ngọn cây phát ra tiếng lao xao ồn ào.
Quán ăn khuya có tên Chu Ký nằm ở bên đường, bàn ăn nhỏ với băng ghế nhựa bày biện đầy ở trong quán. Âm thanh trò chuyện ồn ào xen lẫn tiếng chủ quán làm cho nơi này càng thêm náo nhiệt. Nơi tràn ngập không khí sinh hoạt này không phải là địa phương thích hợp để nói chuyện.
Nhưng Tần Lộc cố tình bác bỏ ý kiến của Hà Miểu Miểu, lựa chọn nơi này để đề nghị chia tay.
Thời tiết rất nóng, Hà Miểu Miểu mặc một cái áo T
-shirt màu trắng, trên mặt là lớp trang điểm tinh tế, trừ bỏ biểu tình âm trầm, nhìn chằm chằm Tần Lộc ngồi đối diện không nói một lời.
Không thể không nói, cho dù là vào thời khắc chia tay xấu hổ này, Tần Lộc ngồi phía đối diện vẫn tràn đầy mị lực. Không giống với tiểu thịt tươi tương đối lưu hành bây giờ, da của anh đen hơn, đường cong trên mặt sắc bén như được điêu khắc, đôi môi mỏng gợi cảm nằm dưới sống mũi cao.
Đều nói đàn ông môi mỏng bạc tình, hiện tại Hà Miểu Miểu xem như đã cảm nhận được.
Lông mi cụp xuống đen như nha vũ, con mắt nhìn cô hờ hững. Nói là nhìn chính mình, kỳ thật lại như đang nhìn thứ khác, Hà Miểu Miểu ghét nhất là bộ dạng này của anh.
Nhưng dù sao cũng đang ở bên ngoài, Hà Miểu Miểu không nghĩ sẽ gây náo loạn ở đây. Cô hít một hơi thật sâu, thở ra một đám sương mù màu trắng:
"Anh thật sự muốn chia tay?"
Tần Lộc gật đầu.
Hà Miểu Miểu nói: Vì sao?
Nghe đến câu này, Tần Lộc đầu cũng không nâng một chút, anh nói:
"Lúc trước đều đã nói xong hết rồi."
Hà Miểu Miểu nhíu mày: Nói cái gì?
Tần Lộc nói:
"Chúng ta thử một lần, không hợp thì chia tay."
Hà Miểu Miểu:
"... Anh cảm thấy không hợp?"
Tần Lộc: Không hợp.
Hà Miểu Miểu cảm thấy phiền não trong lòng, cô theo đuổi Tần Lộc gần một năm mới thành công, vậy mà mới một tháng Tần Lộc đã đề nghị chia tay.
Cô thật không thể nào tiếp thu được chuyện này.
Bầu không khí cứ như vậy mà trở nên im lặng, cả hai đều không lên tiếng, cùng với khung cảnh ầm ĩ xung quanh hoàn toàn khác biệt. Tần Lộc vẫn là dáng vẻ thờ ơ như trước, thời điểm Hà Miểu Miểu sắp không chịu nổi, bên cạnh bọn họ đột nhiên truyền đến một thanh âm.
Thanh âm kia mềm mại ngọt ngào, mang theo tiếng khóc, tựa hồ là của một cô gái đáng yêu, cô ấy nói:
"Anh tại sao lại muốn vượt tường, em đối với anh không tốt sao?"
Hà Miểu Miểu nghe được giọng nói liền quay đầu, thấy được đôi tình nhân ngồi không xa cô đang nói chuyện. Nam nhân đưa lưng về phía cô nên không thể nhìn rõ mặt mũi, nhưng từ cử động cơ thể cũng thấy được hắn ta vô cùng thiếu kiên nhẫn.
Cô gái ngồi đối diện hắn mặc bộ bộ váy trắng liền áo, mái tóc dài màu đen không buộc lên, đơn giản xõa ở trên vai. Cô không cao, nhìn mười phần nhỏ nhắn xinh xắn, ngũ quan tinh xảo, đáng yêu giống như búp bê.
Hà Miểu Miểu cởi giày cao gót cũng có thể cao đến 1m72, chính là điển hình của phong cách ngự tỷ gợi cảm. Mà cô gái trước mắt, hiển nhiên là khác biệt hoàn toàn với phong cách của cô, thuộc về loại cô gái nhỏ gặp được là chỉ muốn kéo vào ngực mà thương yêu thật tốt.
"Diêu Diêu, tha thứ cho anh lần này đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!