Chương 49: Đính Hôn

"Cô chủ, Tổng giám đốc Phương nói mời cô và anh đây cùng về nhà dùng cơm ạ.

"

Đinh Thiển vốn đang vui vẻ trò chuyện với Cố Cảnh Sâm, sau khi nghe những lời của tài xế thì bước chân cô khựng lại.

Sau đó nhìn sang.

"Khi nào?"

Hai hàng lông mày xinh đẹp của cô nhăn lại.

Tài xế do dự một lát rồi nói: "Bây giờ ạ.

"

Trên mặt Đinh Thiển cũng không lộ ra sự lo lắng, đưa tay lấy điện thoại di động trong túi xách ra.

Nhưng cô chưa kịp lấy điện thoại ra thì tay của cô bỗng dưng bị kéo lại.

Đinh Thiển ngẩng đầu lên.

Tròng mắt đen nhanh của người đàn ông hiện lên chút ánh sáng xinh đẹp và bất lực.

"Em muốn làm gì thế?"

Giọng nói cũng trầm thấp êm tai và sạch sẽ.

Đinh Thiển mím môi.

… Anh tốt như vậy, sao cô nỡ để anh đến nhà rồi phải chịu uất ức và khinh thường của người khác chứ?

Cho dù là bố cô cũng không được.

"… Em không muốn về nhà.

" Đinh Thiển ngẩng đầu lên, khóe môi cong lên, "Khó khăn lắm em mới chạy ra ngoài được.

"

"Chỉ vì điều này?" … "Em chắc chắn chứ?"

Trước khi Đinh Thiển nói câu "Đúng vậy" thì cô nhìn thấy Cố Cảnh Sâm đã cúi xuống kéo gần khoảng cách rồi nhìn vào mắt cô.

Vì thế cô không thể thốt ra được câu "Đúng vậy" này.

"Em không muốn anh đến nhà em sao?"

Đinh Thiển cụp mắt xuống, trông có vẻ ủ rũ.

"Em nói như vậy, anh sẽ rất đau lòng.

" Người đàn ông khẽ cười một tiếng.

"…" Đinh Thiển uể oải ngước mắt lên, hiển nhiên không có tâm trạng đùa giỡn với anh, "Anh biết rõ là em không có ý đó mà.

"

Vẻ mặt của Cố Cảnh Sâm nghiêm túc, ánh mắt tạp trung: "Em không nói ra thì sao anh biết suy nghĩ của em được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!