Chương 36: Người Theo Đuổi

Đinh Thiển cúp máy, xoay người lại thấy Cố Cảnh Sâm vẫn đứng ở chỗ cũ, đôi mắt đen láy nhìn cô chằm chằm.

"…."

Đinh Thiển ngơ ngác không hiểu chuyện gì.

Nhưng nhớ lại chuyện Đoạn Kính Phong nhắc đến trong cuộc họp, cô lại chẳng phải người nhút nhát, bèn đứng thẳng người, mỉm cười đi đến trước mặt Cố Cảnh Sâm.

"Đàn anh, anh vừa nói gì ạ?"

Cố Cảnh Sâm nhếch môi, nhìn Đinh Thiển đầy sâu xa.

…Ừm, vừa nghe điện thoại của Chu Trác xong thì từ "Đàn anh Cảnh Sâm" đã đổi thành "Đàn anh" rồi.

"….."

Không hiểu sao kiểu cười không quen thuộc này khiến Đinh Thiển thấy lạnh sống lưng.

Cố Cảnh Sâm cụp mắt.

"Anh phải đến ban Văn nghệ bàn bạc chuyện tiết mục trong lễ kỷ niệm thành lập trường, Lâm Vũ Đồng chính là trưởng ban."

"À, em biết đàn chị Lâm, là hoa khôi của Đại học T, người đã đẹp lại múa giỏi nữa."

Đinh Thiển cười, đôi mắt hạnh rực rỡ: "Biểu diễn trong ngày kỷ niệm thành lập trường là gánh nặng ngàn cân, xem ra phải đặt trên vai đàn anh rồi."

"…."

Cố Cảnh Sâm không nói tiếp, nhướng mày nhìn cô.

Đinh Thiển nghẹn lời.

….. Cô không chịu nổi dáng vẻ này của Cố Cảnh Sân.

Đôi mắt đen láy sáng rực nhìn cô đăm đăm, ánh mắt sâu thẳm tập trung, đôi môi mỏng khẽ cong lên.

Nở một nụ cười nhạt nhẽo.

Quả thật mỗi biểu cảm đều thể hiện hương vị quyến rũ.

"Ban nãy anh muốn nói là…"

Cuối cùng Cố Cảnh Sâm quyết định không trêu chọc ngôi sao nhỏ sắp vùi người trong cát nữa.

"Em theo anh đến Ban Văn nghệ nhé?"

"…. Dạ?"

Đinh Thiển ngẩn người.

Qua một hồi, cô mới hoàn hồn: "Nhưng không phải đàn chị Lâm là…."

"Là gì?"

Cố Cảnh Sâm bỗng tiến lên trước một bước.

Đinh Thiển im lặng.

…. Là gì nhỉ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!