Chương 20: Mũ Trắng

Chiếc xe SUV màu đen vững vàng chạy thẳng về trường học.

Đinh Thiển ngồi trên chỗ ghế phụ, yên lặng kéo hai nút thắt hoa của chiếc váy đen xoã xuống hai bên chân.

Sau đó, cô chột dạ thoáng nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế điều khiển.

"Đàn anh Cố…….

Anh Vương Thao không tới đón anh sao?"

Cố Cảnh Sâm ngồi trên ghế điều khiển im lặng vài giây, sau đó không nhanh không lặng lẽ dời khỏi tay lái mà như sâu xa liếc nhìn Đinh Thiển một cái.

"…….

"Anh Vương Thao"?"

Một chữ cuối cùng còn cố nhấn mạnh thêm.

(bên tiếng Trung nói ngược với tiếng Việt là "Vương Thao ca", nên chữ cuối chính là chữ "anh")

Đinh Thiển nghẹn lời.

Cố Cảnh Sâm nhìn xuống, vẻ mặt lạnh nhạt, "Xem ra em thân với anh ấy hơn anh nhiều nhỉ?"

"Tại lần trước sau khi chia cách liên lạc thì có nói chuyện vài lần ạ.

"

Đinh Thiển bất đắc dĩ nói: "Sau đó anh ấy bảo anh ấy cũng không hơn em mấy tuổi, nên bảo em cứ gọi là "anh Vương Thao" là được rồi.

"

"À.

"

Giọng điệu của Cố Cảnh Sâm cực nhẹ, trên mặt không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, "Nếu em có thể xưng hô với họ như thế, sao không xưng hô với anh giống vậy chứ?"

"Họ?"

Đinh Thiển khó hiểu nhìn sang.

"…….

Thôi.

"

Giọng nói trong xe trầm thấp.

Đinh Thiển suy nghĩ, ngước đôi mắt hạnh lên nhìn gương mặt nghiêng của Cố Cảnh Sâm rồi nói đùa.

"Nếu đàn anh chịu thì xưng hô như thế cũng được, dù sao anh cũng lớn hơn em ba tuổi lận.

"

"Thế thì không cần.

" Cố Cảnh Sâm như nghĩ đến điều gì, khoé môi hơi xụ xuống, "Anh sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!