(1) 520: phát âm gần giống với "Wǒ Ài Nǐ" – có nghĩa là "Em yêu anh" hoặc "Anh yêu em".
"Em theo đuổi anh, chúng ta ở bên nhau, sau đó thì chia tay.
"
Người kia cúi người, nghiêng mắt nhìn qua, trong đôi đồng tử chứa đầy ánh sáng nhạt lấp lánh mê người.
"Thế nào?"
Đinh Thiển không kìm lòng được mà nín thở hai giây, sau đó cô lùi lại nửa bước, vẻ ngoan ngoãn trên mặt vẫn không mất đi.
"Đàn anh Cố, tiệc tối vẫn còn đang chuẩn bị, không bằng để lần sau chúng ta lại nói tiếp vấn đề này nhé.
"
Cố Cảnh Sâm đứng thẳng người lên, im lặng nhìn Đinh Thiển….
……...
Con cá thông minh không dễ dàng cắn câu, thật đáng tiếc.
Ánh mắt sâu thẳm của Cố Cảnh Sâm nhìn Đinh Thiển một lát rồi nhẹ gật đầu.
Đúng lúc ở cách đó không xa, Đoạn Kính Phong của đoàn chủ tịch lớn giọng chào hỏi, thế là anh liền quay người đi đến sân khấu.
Đinh Thiển dõi theo bóng lưng cao thẳng dần dần đi khuất, nhẹ thở ra một hơi.
"Căng thẳng sao?"
Tống Dao chui ra từ phía sau lưng cô.
"Ừm.
" Đinh Thiển lên tiếng trả lời, ánh mắt vẫn nhìn theo mà mở miệng, "Sợ anh ấy đánh tớ.
"
"…...
" Tống Dao xoay người cô lại, "Cậu tưởng rằng chủ tịch Cố giống cậu sao?"
"Đương nhiên là không giống.
"
Đinh Thiển không hề lưỡng lự nói.
………………….
Bốn năm trước.
Dưới khu dạy học của trường cấp hai, nam sinh cao lớn mặc bộ đồng phục cấp ba, sườn mặt tuấn tú, nhưng mà vẻ mặt hơi không vui nhìn cô gái ở trước mặt.
"Chuyện của Tôn Thanh Như, không cho phép em nhúng tay vào.
"
"…Ờm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!