Chương 40: Tiểu Tiên Nữ

Edit: Min

Beta: Doãn Uyển Du

Chủ nhiệm nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ: "Sắp vào học rồi, vậy thì cứ lên lớp trước đã, đến giờ giải lao lớp chúng ta sẽ tiến hành bỏ phiếu, các bạn học khác sẽ viết ra tên mà mình nghĩ rằng thích hợp để lên đài phát biểu vào một tờ giấy, rồi giao cho lớp trưởng."

Lục Xuyên lười biếng đứng đậy, sải bước lớn đi ra khỏi phòng học, Trình Vũ Trạch đuổi theo, vỗ vỗ vai của anh: "Mấy anh em đều rất ủng hộ, đợi đến lúc đó nhất định sẽ ghi tên của cậu."

Lục Xuyên nhún vai: "Cũng không có gì quan trọng, chuyện như thế này không phải là chọn người dựa trên may mắn, nhưng nếu được chọn thì cũng hơi phiền phức."

"Đừng nói kiểu thông suốt thế chứ, về phần học sinh đại diện, Xuyên ca cậu thực sự đúng là có tài năng, danh tiếng xứng với thực tế."

"Thực cái cộng lông." Lục Xuyên hững hờ nói: "Tôi không thích mấy chuyện thế này, phiền phức muốn chết."

Trình Vũ Trạch: "Nhìn dạng người như Tần Chi Nam, cũng có tham vọng lắm đấy."

"Nó muốn thì làm đi, chẳng có gì quan trọng."

Giữa trưa Sở Sở đến phòng học ôn tập, các bạn học nữ ngồi thành một nhóm chụm đầu ghé tai nói về chuyện bỏ phiếu.

Sở Sở buồn bực không nói tiếng nào ngồi vào chỗ của mình, về cơ bản chẳng có một chút cảm giác tồn tại nào, cho nên các cô gái không chú ý đến cô, vì vậy không kiêng kị trò chuyện rất to.

"Một lát nữa bỏ phiếu cho ai vậy?"

"Nói nhảm thế, đương nhiên là chọn Lục Xuyên rồi."

"Mình cũng chọn Lục Xuyên! Dáng dấp cậu ấy rất đẹp, đến lúc đứng trên đài, nhất định sẽ khiến toàn thể nữ sinh mê mệt, lớp chúng ta lại được hãnh diện lây."

"Hội mê bề ngoài mấy cậu, thật sự không cứu chữa được nữa rồi."

"Nói cứ như cậu không mê vậy đấy nhỉ."

"Lớp chúng ta đồng lòng chọn Lục Xuyên là nam sinh đại diện, quyết vậy đi! Mình thật sự chờ không nổi ngày nhìn thấy cậu ấy đứng trên đài phát biểu mà!"

"Dáng vẻ đàng hoàng chững chạc khi cậu ấy phát biểu, khẳng định sẽ siêu cấp siêu cấp đẹp trai."

"Đồ mê trai, Lục Xuyên người ta sớm đã là hoa đã có chủ rồi đấy."

"Vậy thì thế nào, không để cho người ta được mơ mộng một chút hay sao?"

"Xuỵt! Nói nhỏ một chút."

Có bạn nữ đã nhận ra Sở Sở, len lén nhìn về phía cô, cũng không rõ cô đến lớp vào lúc nào, cô đi hệt như con ốc sên không phát ra tiếng động, hầu như không ai phát hiện ra cô.

Các bạn học nữ trao đổi ánh mắt, le lưỡi nhìn nhau rồi ầm ĩ huyên náo đi ra khỏi phòng.

Sở Sở hít một hơi thật sâu, cố gắng khắc chế lấy đôi tay cầm bút đang run rẩy, viết công thức toán học trên giấy nháp, nhưng trong đầu của cô vô cùng hỗn loạn, không thể nào tập trung lực chú ý được nữa.

Cô yên lặng để bút xuống, lẩm bẩm một tiếng nhỏ đến mức khó có thể nghe thấy: "Đáng ghét."

Tiết tự học đầu tiên vào buổi chiều, chủ nhiệm lớp vào phòng, bảo các bạn học viết tên người mình chọn lên giấy, rồi các tổ trưởng thu lại đem về cho lớp trưởng.

Tống Cảnh làm tổ trưởng, đứng dậy thu giấy, thuận tiện nhìn về phía Lục Xuyên đang ghi tên lên tờ giấy, thấy anh cầm cây bút viết hai từ xuống tờ giấy nhỏ, hai từ ấy là "Lục Xuyên".

"Không phải nói là không có hứng thú với việc làm học sinh đại diện hay sao?"

Lục Xuyên gấp tờ giấy lại kẹp vào đầu ngón tay đưa cho Tống Cảnh: "Nhưng tôi lại rất hứng thú với việc treo Tần Chi Nam lên mà đánh."

Tống Cảnh không hiểu: "Cậu ta đụng vào cậu à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!