Khi nhìn thấy Lăng Triệt, Hứa Đường Chu cũng ngẩn ra một chút: "......"
Hứa Đường Chu từng là người mẫu sàn catwalk, vốn đã thuộc dạng cao trong số các Omega rồi. Cậu cao đến một mét tám, vậy mà Lăng Triệt còn cao hơn cậu rất nhiều.
Trước đó Lăng Triệt tỏ thái độ kiêu ngạo, ngồi trên sô pha thậm chí còn chẳng thèm đứng dậy. Giờ anh đứng trước mặt Hứa Đường Chu, Hứa Đường Chu mới phát hiện ra anh quả thực cao hơn mình nửa cái đầu. Trong sách giáo khoa viết, sự khác biệt thể hình là lợi thế bẩm sinh của Alpha trưởng thành. Khi cần, Alpha sẽ cắn lấy sau gáy của bạn đời, dùng một tư thế bá đạo tuyệt đối, không cho phép phản kháng, mà triệt để đánh dấu bạn đời của mình.
Hứa Đường Chu không biết vì sao bản thân lại chợt nghĩ đến phương diện đó, vội vàng xua tan cái suy nghĩ hoang đường ấy.
Cậu có chút lúng túng: "Ờm, làm phiền rồi. Tôi có thể mượn điện thoại bàn trong phòng anh một chút được không?"
Lăng Triệt vẫn đứng đó, mặc nguyên bộ quần áo khi mới gặp nhau.
Không hề có ý để cậu vào phòng, vẻ mặt càng thêm lạnh nhạt.
Hứa Đường Chu đành chỉ vào cánh cửa đối diện, giải thích rõ sự việc: "Tôi ở phòng đối diện anh, vừa rồi đi lấy thuốc giải rượu cho bạn nên không mang thẻ phòng, lúc về thì phát hiện cửa khóa. Anh ta uống rượu say, tôi gọi không dậy, nên muốn mượn điện thoại gọi lễ tân, không ngờ phòng này lại là anh ở."
Nếu biết trước, Hứa Đường Chu tuyệt đối sẽ không bao giờ gõ cửa phòng này.
Lăng Triệt từ trên cao nhìn xuống người kia, anh nghĩ, vì sao có người sau khi chia tay mà khi đối diện với người yêu cũ lại có thể tự nhiên đến thế.
Vậy chẳng lẽ, chỉ có anh là còn để tâm thôi sao?
"Thôi vậy. Xin lỗi đã làm phiền."
Hứa Đường Chu lúng túng đến mức muốn độn thổ, lùi một bước giả vờ thản nhiên: "Tôi đi nhờ người khác vậy."
Ai ngờ cậu vừa đi được vài bước, giọng Lăng Triệt liền vang lên sau lưng.
"Vào đi."
Hứa Đường Chu kinh ngạc quay đầu, gần như hoài nghi tai mình có vấn đề.
Lăng Triệt lạnh lùng nói: "Ăn mặc như vậy, muộn thế này rồi còn định làm phiền ai nữa."
Nói xong, anh cũng mặc kệ Hứa Đường Chu có phản ứng thế nào, trực tiếp bước vào phòng trước.
Hứa Đường Chu suýt chút nữa quên mất trên người mình chỉ mặc một chiếc áo tắm, cúi đầu nhìn, lập tức hơi đỏ mặt. Bộ dạng này đúng là có chút không đứng đắn, nếu lại bị người khác hiểu lầm gì đó thì quả thật không hay lắm.
May mà Lăng Triệt vốn đã có ý kiến với cậu, Hứa Đường Chu cũng không cảm thấy trước mặt anh có gì khó xử, chỉ là trước khi bước vào phòng thì len lén kéo chặt cổ áo lại.
Vậy chắc ổn rồi nhỉ!
Phòng của Lăng Triệt giống hệt với phòng bọn cậu đang ở.
Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn đầu giường, ánh sáng ấm áp khiến không gian có vẻ tĩnh lặng. Mùi tin tức tố trên người Lăng Triệt khiến căn phòng mang một loại cảm giác ấm áp mà xâm lược.
Vừa bước vào, Hứa Đường Chu đã có cảm giác mình như đang dẫm vào lãnh địa của một kẻ săn mồi.
Alpha cấp S quả nhiên là sinh vật mạnh mẽ như trong lời đồn.
Bóng dáng cao lớn của Lăng Triệt đi đến chiếc bàn thấp, trên đó đặt một chiếc laptop vẫn còn sáng màn hình.
Anh dường như rất coi trọng sự riêng tư, lập tức gập máy tính lại, rồi mới hờ hững nói: "Dây điện thoại tôi rút ra rồi, cậu tự c*m v** rồi gọi đi."
"Cảm ơn." Hứa Đường Chu vội vàng đáp, "Tôi sẽ nhanh thôi."
Điện thoại trên tủ đầu giường bị rút dây, Hứa Đường Chu ngồi xổm xuống, nửa quỳ trên thảm, mới tìm được phích cắm dây điện thoại dưới gầm tủ.
Trong quá trình đó, Hứa Đường Chu bỗng hiểu ra tại sao Lăng Triệt lại làm vậy, chắc là do bị làm phiền quá nhiều. Có thể là lần này, cũng có thể là trước kia, cậu từng nghe nói một số phóng viên luôn tìm mọi cách xâm nhập, quấy nhiễu đời tư nghệ sĩ, càng nổi tiếng thì càng không có tự do.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!