Chương 46: Thẻ phòng

Trời vẫn chưa sáng.

Hứa Đường Chu mở mắt nhìn trần nhà, cậu biết những tình tiết kia có lẽ thật sự đã từng xảy ra.

Thì ra Lăng Triệt quả thực đã từng tiễn cậu lên xe. Nên lần đó khi ở sân bay chia tay với anh, cậu mới có cảm giác "như đã từng trải qua" mãnh liệt đến thế.

Sắc mặt Lăng Triệt khi ấy khiến tim cậu thấy đau đớn vô cùng. Đây cũng là lần đầu tiên cậu nhớ lại một ký ức buồn liên quan đến quá khứ.

Cậu nhớ rất rõ, trong mơ Lăng Triệt từng nói: "Thi xong anh sẽ đến đón em." Cậu nghĩ chắc hẳn đó là nói tới kỳ thi đại học. Bởi vì trước kia mỗi khi mơ những giấc mơ mờ ám kia, lần nào cậu cũng phải làm những bài thi thử đáng ghét ấy dưới sự kèm cặp của Lăng Triệt.

Trong những giấc mơ ấy, Lăng Triệt khi thì dịu dàng, khi lại lạnh lùng, nhưng lần nào cũng khiến cậu thấy yên tâm, dường như trong tiềm thức cậu biết rằng bất kể mình có thế nào, Lăng Triệt đều sẽ bao dung mình.

Ấy vậy mà chính cậu lại là người đã bỏ rơi Lăng Triệt.

Lăng Triệt bây giờ còn phải chấp nhận cậu, hẳn là khó khăn lắm nhỉ?

Nghĩ đến đó, lòng cậu chua xót vô cùng. Cậu chùm kín chăn, cố gắng nhớ lại nhiều hơn, nhưng lại chẳng thể nhớ thêm được điều gì.

Khi Ô Na Na mang bữa sáng tới, nhìn thấy sắc mặt Hứa Đường Chu trắng bệch, cả người trông như vừa được vớt từ dưới nước lên, ngay cả tóc cũng ướt sũng.

Cô nàng sợ đến chết khiếp, vội vàng gọi bác sĩ đoàn phim tới.

Xét thấy Hứa Đường Chu là một Omega, đo nhiệt độ xong, bác sĩ còn kiểm tra cả tuyến thể của cậu.

"Ngoài việc nhiệt độ hơi cao, mọi thứ đều bình thường." Trong phòng chỉ có hai người, bác sĩ trực tiếp hỏi: "Gần đây cậu có bị đánh dấu thường xuyên không?"

Nghe vậy, Hứa Đường Chu ngạc nhiên: "... Hai lần, có tính là thường xuyên không?"

Vấn đề này quá riêng tư, bàn với người khác ngoài Cừu Âm ra thì cậu thấy thật khó mở miệng.

Bác sĩ sững sờ: "Chỉ có hai lần thôi sao?"

Mặt Hứa Đường Chu hơi nóng lên.

Cậu chỉ từng bị Lăng Triệt cắn cổ hai lần, mà hai lần đó gần như liền kề nhau, lần nào cũng là khi dấu tạm thời còn chưa mất hiệu lực thì lại bị cắn thêm.

Bác sĩ nói: "Tôi thấy tuyến thể của cậu không có dấu vết cắn, suy đoán triệu chứng hiện giờ chính là thứ mà dân gian gọi là 'phụ thuộc và tin tức tố'. Thông thường, sau khi trải qua hơn năm lần đánh dấu tạm thời liên tiếp, tuyến thể Omega sẽ quen với sự bao bọc của tin tức tố Alpha. Một khi vết cắn của Alpha biến mất, tuyến thể bị xóa sạch kết nối đó, cơ thể sẽ xuất hiện triệu chứng giống như phản ứng cai nghiện."

Hứa Đường Chu đại khái hiểu, cậu hỏi: "Chẳng phải điều này có chút giống kỳ dịch cảm của Alpha sao?"

"Cũng gần giống, nhưng vẫn khác." Bác sĩ nói, "Trường hợp như cậu, chỉ đánh dấu hai lần mà đã xuất hiện phụ thuộc tin tức tố, thì tôi gặp lần đầu tiên. Có thể nói, mức độ tương thích giữa hai người cực kỳ cao."

Nhắc đến độ tương thích, Hứa Đường Chu lập tức chẳng muốn nói thêm câu nào.

Cái thế giới này đúng là chẳng chịu để cậu yên, đi đâu cũng thấy nhắc đến "độ tương thích".

Bác sĩ cười trấn an: "Không sao đâu, đừng lo lắng quá. Nghề diễn viên yêu đương vốn đã khó, lại còn thường xuyên xa cách. Nếu có thời gian, hoặc khi không bận đóng phim, cậu chỉ cần để người yêu đánh dấu tạm thời thêm lần nữa là được."

Hứa Đường Chu tuyệt vọng nghĩ: chắc phải đợi đến khi đóng máy mới có thể làm được.

Hơn nữa, cậu biết Lăng Triệt dường như không hay nhắc đến chuyện cắn cổ gì đó.

Hứa Đường Chu hỏi: "Tôi có thể uống thuốc không?"

Rất ít người chọn uống thuốc thay vì đánh dấu tạm thời, trong giới nghệ sĩ mỗi người đều có bí mật riêng.

Bác sĩ với tư cách là người hành nghề y cũng không tiện hỏi nhiều, chỉ nói: "Uống thuốc cũng được, nhưng chỉ có tác dụng giảm nhẹ, hiệu quả chậm hơn. Mấy ngày này cậu phải tập thích nghi dần, nghỉ ngơi nhiều."

Sau khi Tần Bảo đến, cần quay bù vài cảnh. Hứa Đường Chu uống thuốc xong liền tranh thủ nghỉ ngơi. Ô Na Na thay ga giường, chăn gối cho cậu, cậu lại nằm sấp xuống chuẩn bị ngủ tiếp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!