Chương 40: Đừng có mơ tưởng đến chuyện ngủ giường của người khác

Tạ Nhụy để Hứa Đường Chu một mình trong phòng khách sạn, trước khi đi còn hỏi cậu đã ký hợp đồng với Tinh Cảnh mấy năm, số tiền bao nhiêu, rồi một mình ra ngoài.

Hứa Đường Chu không định nhân lúc mẹ đi vắng mà rời đi. Cậu tranh thủ thời gian đó lướt Flow, xem phản hồi và hot search về buổi concert của Lăng Triệt tối qua.

Trong đó có một đoạn video vạn người cùng hát ca khúc《Hành Tinh》được đẩy lên top, Hứa Đường Chu không kìm được mà ấn like.

Lần đó ở trong căn nhà gỗ chơi trò chơi, Lăng Triệt rút trúng câu hỏi thật lòng. Mọi người hỏi anh, bài hát này có phải viết cho mối tình đầu không, Lăng Triệt không phủ nhận. Khi ấy Hứa Đường Chu chẳng biết gì, còn lấy tên mấy bài hát của Lăng Triệt ghép bừa thành một chuỗi, bịa rằng ca khúc này được viết khi anh thất tình, Lăng Triệt thì nói cậu nói sai rồi.

Đến lúc này, cậu mới hiểu, có lẽ bài hát ấy là Lăng Triệt viết khi cậu còn chưa phân hoá.

Lời ca rất rõ ràng:

"Quanh quanh quỹ đạo trong một dải ngân hà,

Quỹ đạo cố định dài đến cả tỉ năm.

Chẳng có cách nào ngăn cản nỗi khao khát muốn tiến gần em thêm chút nữa,

Càng kích động, khoảng cách lại càng xa em hơn..."

Đây chẳng phải là bức tranh chân thực nhất khi một Alpha đối mặt với một Omega chưa phân hoá hay sao? Cái cảm giác vừa muốn tiến thêm một bước, vừa buộc phải kìm nén kích động ấy, Hứa Đường Chu hoàn toàn có thể tưởng tượng ra.

Nói thật thì, trong mộng cảnh của cậu, Lăng Triệt chẳng phải người quân tử gì.

Nhưng những điều đó rốt cuộc là thực sự đã xảy ra hay chỉ là ảo tưởng của cậu. Hứa Đường Chu vẫn chưa dám chắc, dù sao thì bây giờ Lăng Triệt đúng là kiêu căng khó tính thật.

Có lẽ vì khát vọng của Lăng Triệt quá rõ ràng, nên khi năm đó biết được kết quả kiểm tra, cậu mới trong phút bốc đồng nghe lời mẹ, nản lòng mà chia tay anh?

Ý nghĩ trong đầu Hứa Đường Chu ngổn ngang.

Ký ức mơ hồ và trống rỗng, mỗi khi cậu cố nhớ lại, những mảnh vụn ít ỏi ấy liền tan biến.

Mặc kệ đi. Hứa Đường Chu nghĩ, đã phong lao thì phải theo lao thôi. Nếu Lăng Triệt không còn thích cậu nhiều như trước, vậy thì cậu sẽ cố gắng hơn.

Sức hút giữa hai người lớn như thế, cậu không tin lại thua kém cái gọi là độ thích hợp tin tức tố...

Đang mải suy nghĩ lung tung thì Tạ Nhụy quay về, ném trước mặt cậu một bản hủy hợp đồng do luật sư soạn sẵn. Các điều khoản viết rất rõ, thậm chí cả số tiền bồi thường cũng ghi đại khái, chỉ là bản thảo sơ bộ, nhiều điều khoản vẫn đánh dấu sao để thương lượng thêm.

Hứa Đường Chu cảm thấy có chút hoang đường: "Cái này là sao?"

Tạ Nhụy nói: "Con muốn kiếm tiền thì sang công ty của mẹ, hủy hợp đồng xong mẹ đưa con đi. Con muốn thử cái mới, quảng cáo, show giải trí đều đã tham gia rồi, cũng chẳng còn gì mới mẻ. Chỉ cần con rời khỏi môi trường này, con có thể thử gặp gỡ những người mới. Mẹ không phải người mẹ đủ tư cách, nhưng vì con có một nửa đời sau hạnh phúc, chỉ cần con đồng ý, mẹ có phá sản cũng chẳng sao."

Sự nghiệp của bà vừa mới khởi đầu, việc Hứa Đường Chu hủy hợp đồng thực sự sẽ khiến bà phá sản.

Hứa Đường Chu không phải không xúc động, nhưng nhiều hơn là cả một đống dấu chấm hỏi trong đầu.

Dĩ nhiên cậu sẽ không ký, cũng không đi theo Tạ Nhụy: "Con không đồng ý."

Tạ Nhụy nhận ra tình thế mất kiểm soát: "Các con là đang lãng phí thời gian!"

Hứa Đường Chu lại không đồng tình: "Sao có thể gọi là lãng phí thời gian? Trên đời này có biết bao người cả đời không gặp được người mình thích, đó mới là lãng phí thời gian."

Tạ Nhụy ôm mặt, bà thật sự đã hết cách.

Hứa Đường Chu bây giờ là người trưởng thành, không còn là cậu thiếu niên chưa vào đại học năm nào nữa. Sau ly hôn, nhiều năm bà mải phát triển sự nghiệp, cũng đã sớm đánh mất quyền trói buộc cậu.

Tạ Nhụy có chuyến bay lúc rạng sáng, khoảng 11 giờ đêm Hứa Đường Chu cùng bà ra sân bay. Cậu đeo khẩu trang tiễn bà qua cửa an ninh, nhưng vẫn bị vài người nhận ra.

"Chu Chu!!! Mình siêu thích cậu!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!