Chương 4: Muốn tôi dẫn dắt cậu ta? Kiếp sau đi!

Bước qua tấm thảm dày mềm, vòng qua hành lang, tiếng ồn ào náo nhiệt của hiện trường tiệc thường niên lập tức bị ngăn cách lại.

"Nếu như mà thành công, em có thể tham gia một chương trình giải trí." Hoàng Thiên hưng phấn nói, "Lượng người xem chương trình đó rất cao đấy."

Hứa Đường Chu càng thêm nghi hoặc: "Em còn chưa có tác phẩm nào, đã đi show giải trí rồi sao?"

Hoàng Thiên xoa tay: "Đừng lo, trước đó cậu đã có mức độ nổi tiếng rất tốt rồi. Huống hồ chỉ cần có người kia ở đó, cho dù cậu là người mới cũng có thể phất lên, phía tổ chương trình cầu còn không được."

Trong đầu Hứa Đường Chu loé sáng, chợt nghĩ đến điều gì. Cậu lùi một bước, nghiêm túc đề nghị: "Anh Hoàng, hình như em quên nói với anh, em tuyệt đối không chấp nhận bất cứ quy tắc ngầm nào, cũng không làm mấy chuyện đồi bại đâu."

Hoàng Thiên: "......"

Hoàng Thiên: "Cậu bớt tưởng tượng lung tung đi! Từ giờ đừng căng thẳng, hãy biểu hiện thật tốt cho anh!"

Lời vừa dứt, Hoàng Thiên đẩy ra một cánh cửa khép hờ.

Cửa vừa mở, Hứa Đường Chu bị anh ta bất ngờ đẩy một cái, lập tức lộ ra trước cửa.

Người trong phòng đều quay đầu nhìn về phía cậu.

Ngoại trừ một người ——

Người đàn ông ngồi trên ghế sofa da mềm trước cửa sổ sát đất, đôi chân dài gần như chiếm hết khoảng trống trước ghế. Khí tức alpha từ người anh phát ra bá đạo và trực tiếp, Hứa Đường Chu vừa tiếp xúc, đầu óc đã "ong" một tiếng, lập tức bị tin tức tố này làm cho choáng váng.

"

", tin tức tố cấp S độc thuộc về Lăng Triệt, là loại tin tức tố Alpha trừu tượng hiếm gặp trên Trái Đất.

Trong đầu vang lên như có tiếng MC radio trêu chọc, Hứa Đường Chu không kìm được nghĩ: chẳng trách bên cạnh anh ấy chẳng có một Omega nào... Cảm giác này, đủ để khiến bất cứ Omega chưa đánh dấu nào đều chân mềm nhũn.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Lăng Triệt chỉ chậm rãi quay đầu, lạnh nhạt nhìn sang.

Mà Hứa Đường Chu lại đang nhìn anh.

Ánh mắt hai người chạm nhau, khoảnh khắc đó dường như vạn vật đều lặng im.

Trước cửa sổ sát đất là cảnh đêm đô thị, bầu trời không biết từ khi nào đã hoàn toàn tối đen.

Lăng Triệt quay lưng về phía ánh đèn phồn hoa, giống như vô số lần xuất hiện trên sân khấu luôn là trung tâm giữa những ánh đèn sáng vây quanh, như nhiều ngôi sao cùng vây quanh mặt trăng sáng, vừa xa xăm lại vừa chân thật.

Tim Hứa Đường Chu lập tức đập loạn, trong đầu có một giọng nói điên cuồng hò hét: Aaaa đó là Lăng Triệt thật sống bằng xương bằng thịt!!!

Đôi mắt lạnh nhạt của Lăng Triệt dưới ánh đèn đêm hiện màu nâu sẫm, không lộ ra chút cảm xúc nào.

Vì huyết thống, ngũ quan của anh sâu thẳm, sống mũi cao thẳng, mang theo nét tao nhã lười nhác nhưng cao quý. Khác hẳn với những nghệ sĩ ở tiệc thường niên ăn mặc lộng lẫy, tóc anh để rối, mặc một chiếc áo hoodie đen rộng thùng thình, trang sức duy nhất là vài chiếc nhẫn mang ý nghĩa khác nhau trên những ngón tay thon dài.

Từ cách ăn mặc mà nói, Lăng Triệt quả thực không hề có ý định nghiêm túc tham dự tiệc thường niên, anh độc đáo, đầy phóng túng và tùy ý.

Khoảng cách tuổi tác bỗng chốc rút ngắn, khiến người ta chợt nhớ ra rằng siêu sao chói mắt này năm nay cũng mới chỉ hai mươi sáu tuổi thôi.

Thì ra Lăng Triệt ngoài đời lại thế này!

Trong lòng Hứa Đường Chu gào thét.

Vậy người mà anh Hoàng nói muốn cùng cậu tham gia show chính là Lăng Triệt sao? Aaaa tuyệt đối có thể!!!

Chỉ trong hai ba giây ngắn ngủi, không khí trong phòng như bị một bàn tay vô hình ngưng đọng lại.

Hoàng Thiên liếc nhìn Hứa Đường Chu, thầm kêu không ổn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!