Chương 39: Cậu sẽ tự mình giành lại

Cách nhau một con đường, cả hai đều phát hiện ra sự tồn tại của người kia.

Thế nhưng, lần gặp mặt cuối cùng của họ vài năm trước lại không mấy vui vẻ.

Lăng Triệt thu hồi ánh mắt, chỉ chuyên chú nhìn người trước mặt: "Em và mẹ giờ định đi đâu? Đừng quên vài ngày nữa em phải vào đoàn phim."

Việc Tạ Nhụy quay về không quan trọng, quan trọng là Hứa Đường Chu đang nghĩ gì.

Sau khi chương trình phát sóng, Lăng Triệt đã biết sớm muộn gì cũng có một ngày như thế, chỉ không ngờ lại nhanh như vậy. May mà... một số việc anh đã có chút manh mối, không đến mức rơi vào thế bị động hoàn toàn.

Đôi mắt long lanh của Hứa Đường Chu nhìn anh, dường như chỉ thấy được mình anh, chuyên chú đến mức ấy.

Rõ ràng đã có men say, nhưng lời Hứa Đường Chu nói lại không hề lộn xộn, mà rất mạch lạc: "Đến khách sạn, sẽ không quên."

Lăng Triệt khẽ vuốt nhẹ sau gáy cậu.

Tâm tư anh ngổn ngang trăm mối.

Lần này có lẽ không thể đợi Hứa Đường Chu tự mình nhớ lại được nữa, chắc chắn Tạ Nhụy sẽ lập tức nói hết với cậu.

"Anh có đi không?" Hứa Đường Chu muốn ở bên Lăng Triệt, không biết trong đầu nghĩ gì mà lại gợi ý: "Chúng ta thuê phòng, ở chung một phòng."

Lăng Triệt: "......"

Hứa Đường Chu nghĩ nghĩ, bổ sung thêm: "Anh yên tâm, đắp chăn, thuần nói chuyện."

"Ai thèm nói chuyện thuần túy với em."

Lăng Triệt hừ nhẹ một tiếng, buông tay ra.

Bởi vì Tạ Nhụy đã bước tới.

Hứa Đường Chu bỗng thấy sau gáy trống trải, chỉ muốn ở bên Lăng Triệt lâu hơn một chút thì tốt biết bao. Chưa kịp để cậu buột miệng thêm vài câu men say, Tạ Nhụy đã đứng cạnh, mỉm cười trước: "Tiểu Triệt, lâu rồi không gặp, chúc mừng con, buổi concert tối nay rất thành công."

Thân là một người mẹ, Tạ Nhụy cuối cùng vẫn không kìm nén nổi.

Lăng Triệt còn cao hơn vài năm trước, khí thế trên người càng thêm bức người, tin tức tố cấp S như mặt trời rực cháy, trực diện và hung mãnh, khiến bà cũng có chút không chống đỡ nổi. Bà biết, đây là đang tuyên thệ chủ quyền.

"Con chào dì." Lăng Triệt gần như cúi xuống nhìn vị trưởng bối này, nhàn nhạt nói: "Nhóc con tối nay có uống chút rượu."

Tạ Nhụy đã nhìn ra được, đáp: "Được."

Hứa Đường Chu đi theo Tạ Nhụy.

Cậu đi được vài bước còn ngoái đầu lại, dường như nghĩ không hiểu vì sao Lăng Triệt không chịu đi cùng mình.

Đợi chiếc taxi biến mất, Lăng Triệt mới xoay người quay lại.

Ứng Thần đứng ở không xa, chờ anh đi đến, liền mở miệng: "Người phụ nữ đó là mẹ cậu ấy?"

Lăng Triệt: "Ừ."

Ứng Thần: "Trông cũng khá giống."

Lăng Triệt lạnh lùng: "Cậu ra đây làm gì?"

"Ra đường chơi linh tinh." Ứng Thần đi cạnh anh, "Muốn xem lần này người từng bỏ cậu sẽ làm thế nào để lôi cậu về. Dù sao tỏ tình ngay trong buổi concert, chỉ có bọn mười mấy tuổi mới làm ra được, tôi thấy cậu chắc cũng điên rồi."

Lăng Triệt liếc anh ta một cái.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!